: Yêu cầu của ông lão kỳ quái
*Phụt!”
Ông lão vừa mới uống trà, lập tức phun ra.
Cho đến lúc này, ông ấy mới phát hiện sau lưng Lệ Hữu Tuấn, lại có một cô gái nhỏ xinh đẹp đang đứng ở đó.
Vừa nấy ông ấy còn vui mừng hớn hở, lập tức trợn mắt, đập tay xuống bàn một cái: “Như vậy thật chẳng ra gì, thắng nhóc thối, cậu xem Lý Lương Sang tôi, là loại người gì?”
Lý Lương Sang?
Sau khi nghe thấy cái tên này, Tô Kim Thư lập tức trợn mắt.
Người khác có lẽ không biết tên này, nhưng thân là người trong ngành y, tuyệt đối không thể chưa từng nghe đến cái tên này.
Giáo sư Lý là một trong những người cố vấn và sáng lập đầu tiên của khoa nghiên cứu trường Cao đẳng Y tế Lan Ly.
Viện nghiên cứu khoa học này mỗi năm sẽ đến các bệnh viện mũi nhọn để tuyển chọn nhân tài đào tạo chuyên sâu.
Nhưng hễ là sau khi được đào tạo chuyên sâu ở đây, về cơ bản toàn bộ đều được coi là tinh anh đỉnh cao của giới y học.
Là sinh viên khoa y nếu chưa từng mơ tưởng đến việc bước vào Lan Ly là chuyện không thể nào.
Nhưng nghe nói điều kiện tuyển sinh của khoa nghiên cứu trường Cao đẳng Y tế Lan Ly cực kỳ hà khắc, trong số một trăm nhân tài hàng đầu, nhiều nhất cũng chỉ có một hai người được chọn.
Tô Kim Thư có chút kinh ngạc nhìn về phía Lệ Hữu Tuấn Lẽ nào anh biết chuyện mình bị đuổi, cho nên đưa mình đến đây đi cửa sau?
Cô ghét nhất chính là chuyện chơi đùa quyền thế, nhờ quan hệ đi cửa sau này.
Cho dù cô thật sự muốn vào một khoa nghiên cứu trường Cao đẳng Y tế Lan Ly, cô cũng hi vọng thông qua nỗ lực của mình để thi tuyển vào.
“Anh Lê, tôi…”
Tô Kim Thư đang định nói gì đó, lại bị ánh mắt lạnh lùng của Lệ Hữu Tuấn cắt ngang.
Lúc này, anh đang ưu nhã dựa vào ghế sô pha, ánh mắt lạnh lùng nhìn Lý Lương Sang: “Lão già thối, nếu tôi nhớ không nhầm, Tô Kim Thư là sinh viên hàng đầu khoa tâm lý của đại học Stanford. Cô ấy muốn vào viện nghiên cứu khoa học của các người, ông xác định không nhận?”
Lý Lương Sang cầm ly trà trong tay, không nhượng bộ: “Đừng tưởng ông già này mờ mắt, tôi còn chưa nghỉ hưu đâu. Tai còn thính lắm, rối cuộc cô ấy muốn chuyển đến viện nghiên cứu khoa học của tôi, hay là bị đuổi, đừng tưởng tôi không biết gì hết.”
