Chương 13
Tôi muốn cười, nhưng sợ hãi là sự thật, tôi chỉ có thể cắn móng tay để tiêu hóa những thông tin hiện giờ.
Nói cách khác, Lữ Hạo tự nguyện tham gia một dự án nghiên c/ứu bất hợp pháp, làm đối tượng thí nghiệm thực thế hóa tình cảm tinh thần của con người?
Vả lại, thí nghiệm bất ngờ đã thành công.
Vậy người luôn truy sát tôi kia chắc hẳn là cảm xúc tinh thần đã thực thể hóa thành công của Lữ Hạo, cũng chính là bản sao muốn chui ra ngoài ở trong video.
Khó có thể tin nổi, việc này quá vô lý.
Tôi lắc mạnh đầu.
Nhưng điều này quả thật có thể giải thích được tại sao hắn ta có thể tránh được cảnh sát hoàn thành gi*t người đồng thời trốn khỏi cục cảnh sát, bởi vì thứ này căn bản không phải là con người, sớm đã vượt qua nhận thức của người bình thường!
Hắn ta có thể biến mất bất cứ lúc nào bất cứ ở đâu, cũng có thể đột ngột xuất hiện, thậm chí có thể làm rối lo/ạn chức năng mạng, những việc này có lẽ đều là năng lực của bản thân hắn ta.
"Nước của Thượng Đế", rốt cuộc là thứ gì?
Tôi cảm thấy cả người lạnh cóng, tuyệt vọng nhìn đường cái.
bản sao này xuất q/uỷ nhập thần này, đến cả cảnh sát cũng không có cách gì đối phó được hắn ta, ai có thể c/ứu tôi được đây?
Nếu đã bị hắn ta nhắm, có vẻ tôi gần như là không còn may mắn chạy thoát khỏi cái ch*t nữa.
Chỉ là, chắc cái ch*t của tôi cũng rất đ/ộc lạ nhỉ, bị một thực thể hóa cảm xúc tinh thần được thí nghiệm gi*t ch*t, đây là điều dù nằm mơ tôi cũng không nghĩ ra được.
"Thật vãi cứt, mình ch*t như viễn tưởng vậy."
Tự chế giễu mình có hiệu quả giảm căng thẳng, tôi hơi bình tĩnh trở lại, dừng chân bên lề đường đã lâu, tôi giơ tay bắt một chiếc xe taxi.
Trên màn hình điện thoại hiển thị một dãy địa chỉ do cảnh sát An gửi, anh ta nói thế này trong tin nhắn bên dưới:
"Này, tôi không biết cậu muốn làm gì, nhưng cậu phải nghe tôi, đến cục cảnh sát trốn, đó là nơi an toàn nhất."
"Cảm ơn, cảnh sát An."
Tôi đút điện thoại vào túi, cười khổ.
Nếu dù thế nào tôi cũng không sống được, không bằng nhân lúc chưa ch*t cố gắng đi tìm hiểu chân tướng, tôi còn có rất nhiều chỗ chưa hiểu rõ.
Ngồi ghế lái phụ, chiếc xe lao trên đường trong đêm khuya, có một bóng nhỏ xuất hiện trong gương chiếu hậu.
Hắn ta đứng sau xe taxi không xa, đang cầm d/ao mỉm cười gh/ê r/ợn.