Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị

Cực Địa Phong Nhận
Cập nhật:

Chương 1971 Ba ngày sau, hắn tới được một nơi.

“Nếu như là bình thường thì mình sẽ không tiến vào nơi này, nhưng bây giờ mình đã có được một số bản đồ về núi Lôi Duyên, hoàn toàn có thể tránh được nguy hiểm ở nơi đây.” Dương Thiên hơi mỉm cười. Thân ảnh hắn khẽ lóe lên, nhanh chóng bay vào bên trong. “Bùm!” Những tiếng sấm không ngừng vang lên, chớp giật liên hồi, nhưng cường độ lôi điện này cũng chỉ đạt tới cấp Hư thần mà thôi, không có nhiều ảnh hưởng đối với Dương Thiên lắm. Dương Thiên quan sát bản đồ trong đầu mình. “Căn cứ theo những gì bản đồ ghi lại thì mình nên đi vào từ một dãy núi bên trái núi Lôi Duyên.” Dương Thiên cẩn thận phân tích phương hướng một chút, sau đó nhanh chóng bay về một phía. Vút! Ở phía xa, một vị cường giả cấp Thánh thần đang chậm rãi phi hành, đây là một cường giả nhìn giống tộc Kim loại, thân thể vô cùng cường tráng. “Thánh thần Dương Thiên của vũ trụ Tinh Lâm?” Vị cường giả này nhìn thấy Dương Thiên thì trên mặt lập tức lộ ra vẻ kiêng kỵ. Ông ta không chút do dự, lập tức chuyển hướng bay về phía khác, không dám dừng lại. “Thánh thần Kim Vũ của vũ trụ Mộc Tân.” Dương Thiên nhìn về phía vị cường giả kia, cũng không truy kích. Vũ trụ Mộc Tân cũng là một trong mười vũ trụ căn nguyên đáng để lang bạt, thực lực của Thánh thần Kim Vũ kia chỉ là gần tới cấp Thánh thần đỉnh phong chứ chưa chân chính đạt tới. Trong tinh vực căn nguyên, cường giả cấp Thánh thần đỉnh phong là cường giả có thực lực yếu nhất, nhưng cũng vẫn có trường hợp những cường giả cấp Thánh thần bình thường ngẫu nhiên lọt vào được nơi này. Dù sao thì tinh vực căn nguyên cũng rất có lợi cho việc đột phá thực lực. Dương Thiên không có hứng thú với những cường giả ở trình độ này. Trong lòng hắn có điểm mấu chốt của mình, nếu như vì đoạt bảo vật mà sẵn sàng tùy tiện đánh chết kẻ yếu thì Dương Thiên không làm được. Dương Thiên chăm chú bay về phía trước. Ở bên trong núi Lôi Duyên, hắn không dám di chuyển bằng khe nứt không gian mà chỉ có thể chậm rãi phi hành. Di chuyển bằng khe nứt không gian có tốc độ rất nhanh, nhưng lại không có cách nào xác định chuẩn vị trí, một khi Dương Thiên tới khu vực nguy hiểm thì xong rồi. Ba ngày sau, hắn tới được một nơi. “Đây là điểm bắt đầu của tấm bản đồ mà mình nắm giữ.” Dương Thiên nhìn khu vực trước mặt, khóe miệng lộ vẻ tươi cười. “Bây giờ mình cứ dọc theo bản đồ là được, nhanh chóng thám hiểm khu vực này một lần!” Dương Thiên hạ quyết tâm. Những nơi như thế này thường sẽ có rất nhiều nguy hiểm bất ngờ, nhưng bảo vật cũng sẽ tùy cơ xuất thế, thế nên thu hút rất nhiều cường giả tới thám hiểm. Nếu như là những cường giả khác, tới đây tìm kiếm một cách vô định thì tất nhiên khó có thể biết được bảo vật sẽ ở nơi nào. Nhưng Dương Thiên có được tấm bản đồ này, biết được khu vực nào an toàn, nói không chừng hắn có thể có cơ hội tìm thấy bảo vật. “Đi thôi!” Dương Thiên nhanh chóng bay về phía xa. Tốc độ của hắn nhanh đến kinh người, đi theo phương hướng trong bản đồ. Thỉnh thoảng, xung quanh hắn lại có sấm sét lóe lên. Tất nhiên, cho dù có bản đồ thì Dương Thiên vẫn luôn trong trạng thái cảnh giác. Nếu có nguy hiểm xuất hiện thì điện Tử Nguyên sẽ nhanh chóng thu hắn vào trong. ... Thời gian chậm rãi trôi đi, nháy mắt đã mười năm trôi qua. Lúc này Dương Thiên đã tới khu vực thuộc về núi Lôi Duyên. “Hả? Có dao động pháp tắc truyền đến?” Tại một khu vực, Dương Thiên cẩn thận thăm dò. Bỗng nhiên, trên mặt hắn lộ ra vẻ ngạc nhiên. Bóng dáng hắn khẽ động, nhanh chóng đi tới một khu vực. Bên trong một khu vực tràn ngập khí lưu Hỗn độn, chính nơi này đã tản ra dao động pháp tắc mãnh liệt. Ở nơi này, một khải giáp chí bảo pháp tắc linh cấp bị tổn hại lẳng lặng nằm đó. “Đây là khải giáp chí bảo pháp tắc linh cấp bình thường?” Dương Thiên nắm chặt tay phải, bảo vật nhanh chóng bay tới tay hắn. “Mặc dù thứ này không có tác dụng gì đối với mình, nhưng hoàn toàn có thể để cho Hỗn Nguyên châu thôn phệ.” Dương Thiên nhanh chóng thu hồi bảo vật. “Trước khải giáp này thì mình cũng đã tìm được năm chí bảo pháp tắc đỉnh cấp khác. Có bản đồ, xác suất tìm kiếm được bảo vật của mình đúng là rất cao.” Dương Thiên hơi mỉm cười. Hắn biết nơi này rất an toàn, không nằm trong khu vực nguy hiểm. Thế nên Dương Thiên có thể lấy được bảo vật một cách dễ dàng, tốc độ và hiệu suất nhanh hơn những cường giả khác rất nhiều. “Đi thôi! Tiếp tục tìm kiếm!” Dương Thiên lại bay về nơi xa. Thời gian cứ thế trôi đi, mười năm... hai mươi năm... một trăm năm... Nháy mắt đã hai trăm năm trôi qua. Mà trong vòng hai trăm năm này, Dương Thiên vẫn luôn lang bạt ở khắp các khu vực trong bản đồ. Càng đi vào bên trong thì hắn lại càng thêm cẩn thận. Mặc dù có bản đồ nhưng tốc độ thăm dò của hắn cũng vẫn chậm lại. “Hai trăm năm trôi qua, mình đã tìm được hai chí bảo pháp tắc linh hồn và rất nhiều chí bảo pháp tắc đỉnh cấp.” Dương Thiên ở trong một khu vực, nhìn chí bảo pháp tắc đỉnh cấp trước mặt, tươi cười nghĩ. “Nhưng so với việc tìm được bảo vật thì điều bất ngờ nhất chính là việc tu luyện pháp tắc thời gian của mình!” Ý niệm của Dương Thiên vừa động thì trên người cũng lập tức tản ra pháp tắc thời gian khổng lồ. Nếu đột phá được pháp tắc thời gian thì hắn sẽ trở thành cường giả cấp Thánh thần một nguyên. Dựa vào đông đảo bảo vật, cho dù có là cường giả cấp Thánh thần hai nguyên cũng không thể làm gì được hắn.