Chương 1494 “Để ta làm đối thủ của ngươi!"

Dạ Kiêu
Nguồn: tamlinh247.us
"Trưởng lão, ta đã điều tra qua, chỗ đó chính là đại bản doanh của Lạc gia!” Vèo vèo vèo! Dưới bầu trời không một gợn mây, đột nhiên hơn chục bóng đen lướt qua rồi hạ xuống, một đại hán nhìn qua trên dưới ba mươi tuổi, thân thể cường tráng như một con trâu, chỉ về hướng ánh sáng rực rỡ phía trước, chắp tay bẩm báo với một lão giả râu trắng: “Trước đây trong sòng bạc báo cáo rằng có người dùng vảy rồng để luyện kiếm, chính là cái này!” Nhẹ nhàng vuốt ve chòm râu trắng, lão giả nhìn về phía xa xa, không khỏi kinh ngạc: "Đó là..." "Đó là vật gì?" Lúc này một lão giả tóc đỏ khác nhẹ nhàng bước tới, chân mày nhíu chặt: "Lão già này đã hơn ba trăm hai mươi vạn tuổi, còn chưa từng nhìn thấy ở chỗ nào Thánh Vực phát sinh dị tượng này. Trong Thánh Vực, ai mà không biết rằng dám dùng bảo vật trên người của Long tộc ta luyện binh, chính là kẻ thù truyền kiếp của Long tộc ta, đuổi giết ngàn dặm không tha. Nhưng họ Lạc này dám cầm Long Kiếm rêu rao khắp thành, chẳng lẽ có hậu thuẫn phía sau, nên không cảm thấy sợ hãi sao?" "Đúng vậy!" Đạp nhẹ hai bước, lại có một vị lão giả tóc đen đi tới, trong mắt thoáng chốc có một tia do dự: "Có chuyện kỳ quặc tất là yêu, tuy nhìn qua Lạc gia này không có gì, nhưng hành động khác thường, khu vực xảy ra dị tượng này, không thể không đề phòng!" Hai người kia nghe vậy khẽ gật đầu. Đại hán kia thấy vậy cũng không nói gì, bĩu môi, sau đó đi tới ba người bọn họ cúi đầu: "Bạch Long trưởng lão, Xích Long trưởng lão, Hắc Long trưởng lão, các ngươi loại trừ dị tượng trên thành của Lạc gia là gì? Không phải cầu vồng sau cơn mưa sao? Hơn nữa ta còn nghe nói bọn họ đều gia nhập vào Ma Hoàng Triệu Thành, vậy bọn họ có thể có hậu thuẫn gì? Chính là Hoàng Giai mà thôi. Huống chi, cho dù hắn có hậu thuẫn phía sau, nhiều nhất chỉ là Thất Thánh Sơn. Chẳng lẽ những lão giả Thất Thánh Sơn kia lại dám đối đầu với Long tộc chúng ta?" "Nói thì nói như thế, trong Thất Thánh Sơn, chỉ cần một hai Thánh Sơn, thậm chí ba Thánh Sơn hợp sức lại, chúng ta cũng không sợ. Chỉ là nếu Thất Thánh Sơn hợp nhất thì..." Chân mày nhíu lại, Bạch Long trưởng lão suy nghĩ một chút, do dự nói: "Vẫn nên cẩn thận thì hơn, loài người gian tà, quỷ kế đa đoan. Ngộ nhỡ lần này Thất Thánh Sơn cố ý chọc giận chúng ta, muốn gây chiến với chúng ta thì sao? Đừng quên năm trăm ngàn năm trước, Thất Thánh Sơn vì lấy suối bất lão mà liên hợp lại cố ý gây chuyện, khiến Long tộc chúng ta thất bại thảm hại, không thể không lấy ra một vùng đất trù phú. Cuối cùng, nếu không phải chúng ta biểu hiện lấy mạng đổi mạng, dọa bọn họ chạy mất, thì đoán chừng chúng ta còn tổn thất nhiều hơn nữa!" "Cho nên lần này, một tiểu gia tộc không có danh tiếng gì, đột nhiên dám khiêu khích chúng ta, chúng ta phải chuẩn bị cẩn thận để đối đãi mới được. Phải nhớ kỹ, vết xe đổ lần trước!" Khẽ gật đầu, mọi người cùng nhau bái lạy, đại hán kia lại suy nghĩ một chút, rồi nói: "Hoặc là ta đi thám thính tình hình trước, nếu bên trong có cao thủ thì bàn bạc kỹ hơn. Nếu không, chỉ cần mình ta cũng có thể hủy diệt toàn bộ tiểu gia tộc này. Cho dù Bát Hoàng tới, ta cũng không sợ, huống chi bọn họ? Tóm lại uy phong Long tộc không thể diệt. Nếu Lạc gia dùng vảy rồng của chúng ta để luyện kiếm, đắc ý xong còn nhảy nhót tưng bừng, thì mặt mũi của Long tộc chúng ta biết để đi đâu? Nhân loại kia, chẳng phải sẽ càng coi thường chúng ta sao?" Trầm ngâm chốc lát, ba vị lão giả kia liếc mắt nhìn nhau, khẽ gật đầu. Thấy bọn họ gật đầu đồng ý, đại hán kia không khỏi mừng rỡ, lại khẽ khom người, đạp một bước bay về phía trước. Nhưng mà không đợi hắn ta đi tới thành trì kia, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một tiếng ầm vang thật lớn, khiến hắn ta giật mình. Gràoo! Tiếng gầm thét của một con rồng, đột nhiên một con rồng bảy màu bay thẳng lên trời, theo luồng ánh sáng màu vàng phát ra, con rồng chia làm năm, biến thành năm con rồng với nhiều màu sắc, lượn vòng xung quanh, luồng khí đen lưu chuyển tạo thành một chỗ trũng. Sau đó ánh sáng vàng đột nhiên ngưng tụ, trên chín tầng trời xuất hiện một mặt kính đen nhánh do năm đầu đuôi rồng liên kết với nhau. Đây là Trác Uyên đột phá phong ấn Hoàng Giai ngưng kết Hoàng Cực Thiên Ấn, ma linh Thôn Thiên kính! Ngay sau đó, vèo một tiếng, tấm kính đen kia ngay lập tức rơi xuống phía mật thất Trác Uyên đang ở rồi biến mất. Bầu trời rực rỡ sắc màu cũng biến mất không tăm tích. Thân thể không khỏi chấn động, mọi người mơ hồ mở mắt ra nhìn bầu trời trên đầu lại trở nên trắng xanh, cả người đều thở ra một hơi dài. Giống như chưa thỏa mãn, buồn bã thất vọng. Làm sao đám mây ngũ sắc kia cứ như vậy mà biến mất, nếu thời gian kéo dài lâu chút thì tốt biết bao? Chúng ta còn không có cảm thụ đủ đây! Nhưng mà, khi xem xét tu vi trên người, tất cả mọi người đều vui mừng khôn xiết. Lần này đột phá, tất cả mọi người đều tăng lên một cấp bậc giống như những biểu ngữ đang bay. Giống như Đan Thanh Sinh, Mộ Dung Liệt đều là những quái vật có thiên phú dị bẩm, trực tiếp vọt tới đỉnh cao Hoàng Giai. Với sức mạnh hiện tại của họ, cho dù đơn độc đối chọi với Bát Hoàng cũng dư thừa sức. Dù sao bọn họ cũng là truyền nhân của Kiếm Đế, vừa rồi lại được tắm trong Tứ Đại Đế Giới của Trác Uyên, cho dù là Bát Hoàng cũng không thể so sánh được. Ngay cả những nam tử kiêu ngạo của Thánh Sơn, về căn cơ tu luyện cũng không thể so với hắn được! "Bà mẹ ngươi chứ gấu à, ta nói vừa rồi là cầu vồng, không phải cái này biến mất rồi sao?” Đại hán Long tộc ở phía xa xa, sau khi bình tĩnh lại một chút nghĩ tới điều gì đó, kinh ngạc nói: “Đúng rồi, vừa rồi loài người đang ngưng tụ Hoàng Cực Thiên Ấn, làm sao lại xuất hiện Long hồn? Mụ nội nó, tên nhóc này ngay cả long khí của Long tộc ta cũng dám trộm, dùng để ngưng luyện thần hồn? Làm sao làm được? Chúng ta trông coi rất nghiêm mà?" Chân mày nhíu chặt, đại hán có chút bối rối nhưng cũng không quan tâm được nhiều nữa, chợt đạp chân một cái, nổi giận đùng đùng tìm tới cửa. Không cần biết hắn đã làm như thế nào, nhưng là một con người lại đi ăn trộm long khí, còn dám lấy vảy rồng của chúng ta để luyện binh, sao có thể như vậy, tuyệt đối không thể tha thứ được!” Một tiếng gầm giận dữ vang khắp bầu trời, đám người Đan Thanh Sinh đang vui mừng vì thực lực của bản thân được tăng lên, chợt nghe thấy âm thanh đầy tức giận, không khỏi sửng sốt, đồng loạt nhìn về phía phát ra tiếng động đó, bỗng nhiên thấy đại hán tức giận, vọt về phía đầu tường bọn họ đang đứng, không ngừng mắng to: “Lạc gia nho nhỏ, to gan lớn mật, cuồng vọng tự đại, hôm nay lão tử sẽ tiễn cả đám các ngươi lên Tây Thiên, nộp mạng đi!” Vừa dứt lời, ầm một tiếng, trong nháy mắt khí thế cường đại Hoàng Giai đỉnh phong đã tràn ngập toàn bộ thành trì. Cỗ sát ý lạnh lẽo đã xuyên thấu tâm can của tất cả mọi người. Tuy nhiên với khí thế này, nếu hắn ta ra tay sớm hơn hai ngày, mọi người trong Lạc gia sẽ giống như lâm phải đại địch, trong lòng kiêng kị bảy phần. Nhưng hiện tại, lúc trước Lạc gia toàn Linh Vương cao thủ, nay tất cả đều đột phá Hoàng Giai, một số người tu luyện yêu quái như Đan Thanh Sinh trực tiếp ở cấp bậc Hoàng Giai đỉnh phong. Chỉ có một mình ngươi cấp bấc Hoàng Giai mà dám đến đây ngang ngược, nhất thời có chút không đáng chú ý. “Con hàng này ở chỗ nào vậy, khẩu khí thật là lớn!" Liếc mắt nhìn hắn ta một cái, Đan Thanh Sinh lẩm bẩm với mọi người xung quanh. Mộ Dung Liệt mỉm cười với mọi người, trong mắt hiện lên một cỗ sát ý chiến đấu: "Mặc kệ hắn ta từ đâu tới, vừa lúc để luyện tay. Sau khi chúng ta đột phá cấp bậc Hoàng Giai, vẫn chưa có luyện tay qua, dùng hắn ta để khai đao thì thế nào?” "Đồng ý!" Tất cả đồng loạt gật đầu, trong mắt mọi người lộ ra ý cười xấu xa, ngay cả Bách Lí Ngự Lôi cũng cảm thấy hưng phấn, xoa xoa lòng bàn tay nói: “Nhưng mà nói trước, xếp hàng lên, không thể một người toàn bộ đâu nha!” “Biết rồi, quy tắc cũ!” Nhếch miệng cười một tiếng, Mộ Dung Liệt nhìn về phía bọn Lệ Kinh Thiên: “Các vị cung phụng của Lạc gia luyện tay trước đi, chúng ta không gấp, hahaha…” “Chúng ta mà từ chối thì lại bất kính, hahaha…” Cũng nghiêm túc, Lệ Kinh Thiên cũng ôm quyền quay về phía mọi người, chiến ý đại phát, đạp một bước liền vọt tới đầu tường, cười nói: “Để ta làm đối thủ của ngươi!" Nhìn chăm chú, đại hán kia khẽ gật đầu: “Hoàng Giai đỉnh phong, không tồi, không nghĩ tới một gia tộc nhỏ bé như vậy mà lại có cao thủ tọa trấn. Nhưng mà quá đáng tiếc, ngươi là nhân loại, tu vi ngang hàng nhưng Long tộc chúng ta mạnh hơn gấp mười lần so với loài người, các ngươi chết chắc rồi, hừ hừ!” "Cái gì, ngươi là Long tộc?" Không khỏi kinh ngạc, Lệ Kinh Thiên lộ ra nụ cười hưng phấn: “Như vậy thì tốt quá, có thể chiến đấu với cao thủ, ta có thể xuất toàn bộ sức lực để chiến đấu.” "Ngươi nói cái gì? "Nghe nói Long tộc có sở trường là sức mạnh thân thể, lão Lệ ta cũng là người luyện thể, xin được chỉ giáo!” Không trả lời câu hỏi của hắn ta, Lệ Kinh Thiên chỉ cười lớn một tiếng, bỗng nhiên phóng tới phía đại hán kia, toàn thân mang theo sát khí màu đen, một quyền xông ra. Ầm! Tiếng động lớn rung chuyển bầu trời, bỗng nhiên luồng uy lực mạnh mẽ tản ra tứ phía khiến cho toàn bộ không gian cũng run rẩy không ngừng. Quả đấm mạnh mẽ của Lệ Kinh Thiên không nghiêng không lệch đánh vào trên cánh tay của đại hán, phát ra một cơn gió cuồng mãnh, nhưng nó không làm cho hắn ta di chuyển một bước. Tuy nhiên, thân thể hắn ta khẽ run lên, hiển nhiên uy lực của cú đấm kia cũng khiến hắn ta chấn động không ít. Trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, đại hán nhìn Lệ Kinh Thiên với ánh mắt khó tưởng tượng nổi: “Không nghĩ tới con người có thể tu luyện thể chất đến mức độ này, thật sự là rất hiếm, thật đáng tiếc. Loài người chính là loài người, dù thân thể của họ có tu luyện thế nào cũng sẽ không bao giờ có thể so sánh được với Long tộc của chúng ta!” Thân thể khẽ run, đại hán kia chỉ cần khẽ rung cánh tay một cái đã có thể hất Lệ Kính Thiên ra giẫm đạp liên tiếp mười mấy bước, khó khăn lắm mới có thể dừng lại. Khi lão ta ngẩng đầu nhìn về phía trước, trong mắt hiện lên đầy vẻ kinh ngạc còn có chút phấn khích. Long tộc chính là Long tộc, thực lực quả nhiên không thể so sánh được! "Lão Lệ, dùng Hoàng Cực Thiên Ấn đi, cho dù thân thể của ngươi có mạnh hơn nữa cũng không phải là quái thú, làm sao có thể so với quái thú thực sự? Võ công của con người chúng ta vẫn chiếm thượng phong!” Lúc này, đột nhiên một tiếng hét lớn vang lên bên tai hắn ta, Lệ Kinh Thiên cúi đầu xuống, thấy người đang hét to không phải ai khác đó chính là Cừu Viêm Hải, bên cạnh lão ta còn có một đám người cũng đang gật đầu. Đại hán kia thấy vậy liền giễu cợt nói: “Đồng bạn của ngươi nói rất đúng, chỉ là con người, sức mạnh của ngươi vĩnh viễn thua xa Long tộc chúng ta. Tốt hơn là nên sử dụng Hoàng Cực Thiên Ấn mà các ngươi tự hào, chứ đừng có chờ đến khi chết vẫn chưa sử dụng được, chết không nhắm mắt, hahaha… Mấy người phía dưới còn đang chờ cao thủ Hoàng Giai như ngươi bảo vệ bọn họ đấy!” Dù sao lão ta cũng chỉ đến luyện tay mà thôi, chẳng lẽ còn lo lắng bị lộ tuyệt chiêu sao, bị đại hán đối diện nhân cơ hội đánh chết sao? Cũng không nhìn xem đây là đâu, đánh nhau ở địa bàn của Lạc gia, tất cả ác ma đang chờ đợi phía dưới, tiểu tử ngươi cứ chờ bị chia năm xẻ bảy đi…