Chương 9
-
Hai người phía trước đang say sưa hôn nhau.
Tôi định nhân lúc hai người kia chưa phát hiện, lặng lẽ xoay người rời đi.
Nhưng tôi lùi chưa được nửa bước, lại nghe một tiếng "rắc".
Âm thanh này vang lên rõ ràng trong màn đêm tĩnh mịch.
Tôi từ từ cúi xuống, mới nhận ra mình vừa đạp lên một cành cây khô.
Lúc này, tiếng động phía trước cũng ngay lập tức dừng lại.
Hai người kia đồng loạt quay lại nhìn tôi.
Toi rồi…
Khi tôi còn đang nghĩ cách nói gì đó để xoa dịu bầu không khí, tôi nhận ra tôi quen biết một trong hai người đàn ông đó.
Lại là nhân vật thụ của truyện, Tiết Minh.
Người đàn ông còn lại trông có vẻ lạnh lùng, tôi không nhận ra, nhưng đoán chắc là công chính - hoặc ít nhất là một trong những công.
Có lẽ ánh mắt tôi quá lộ liễu, người đàn ông nhíu mày nhìn chằm chằm tôi, giọng không vui: "Xem đủ chưa? Không đi nữa thì tôi móc mắt cậu ra, có tin không?"
Điều làm tôi bất ngờ là Tiết Minh bên cạnh đột nhiên ngắt lời hắn.
"Anh đừng dọa người ta mà." Tiết Minh vừa kéo nhẹ tay người đàn ông kia, vừa mỉm cười thân thiện với tôi, lộ ra đôi răng khểnh đáng yêu.
Cậu ấy chào tôi, giọng điệu như bạn bè thân thiết: "Chào cậu, đồng loại của tôi."
…
Không hổ danh là nhân vật chính.
Mỗi cử động đều vô cùng thu hút.
Giờ tôi mới hiểu thế nào là incubus chân chính.
So với cậu ấy, tôi còn kém xa.
Tiết Minh vẫy tay cho người đàn ông rời đi, người đàn ông lập tức nghe lời xoay người đi.
Sau đó, Tiết Minh khoác thêm áo, chạy đến trò chuyện với tôi.
Cậu ấy hỏi tôi khuya thế này còn ở bên ngoài, có phải là đang tìm mục tiêu không.
Tôi vừa thở dài vừa rất hoang mang hỏi cậu ấy về vấn đề thời gian tiếp xúc giữa incubus và đàn ông.
Tôi không ngờ sau khi Tiết Minh nghe xong câu chuyện của tôi, bắt đầu cười sặc sụa lên.
Cười đủ rồi, rốt cục cậu ấy mới nhìn vẻ mặt mờ mịt của tôi.
Sau đó nghiêm túc nói với tôi:
"Nhu cầu của incubus, sẽ không vì mùa rồi thay đổi."
Thấy tôi ngẩn người, vẻ mặt trêu tức, trong mắt cậu ấy ánh lên sự phấn khích như đang xem kịch vui.
Rồi tôi nghe thấy cậu ấy nói:
"Nhu cầu chỉ thay đổi dựa theo chỉ số rung động của cậu. Cậu càng thích người kia, thì thể chất incubus sẽ càng có tác dụng, cậu sẽ không tự chủ khát vọng kéo dài thời gian ở chúng với người kia."
"Nói cách khác--"
"Chính là cậu thích cái tên họ Cố kia." Cậu ấy cười to: "Hơn nữa, có vẻ cậu càng ngày càng thích cậu ta."
"...?"
Nhìn nụ cười trên mặt Tiết Minh.
Tôi rơi vào trạng thái sốc lớn.
Qua một lúc lâu.
Tôi mở miệng muốn phản bác lại.
Nhưng không nói được một từ nào.
Mất một hồi, tôi mới lắp bắp nói ra một câu: "Thực ra tôi là một thẳng nam..."
gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc nắm tay tôi: "Tôi hiểu mà."
Đúng lúc tôi cảm động muốn gật đầu định phụ hoạ cậu ấy thì lại nghe cậu ấy tiếp tục nói -
"Dù mỗi ngày cậu và tên họ Cố kia đều ôm nhau, thậm chí vừa rồi còn hôn nhau, nhưng hai người vẫn chỉ là qu/an h/ệ bạn bè thuần khiết. Tôi hiểu mà."
Tôi: "..."