Chương 24

Chỉ có thể không ngừng rửa mặt để che giấu. "Thế nào? Không khỏe sao?" Giọng nói trầm thấp dịu dàng vang lên bên tai, không cần nhìn cũng biết là Triệu Mặc. Nước mắt chảy càng nhiều, tôi che mặt không dám ngẩng đầu. Có lẽ cậu ta nghe được tiếng nức nở, cương quyết nâng đầu tôi nên. "Tại sao khóc? Có người ứ/c hi*p cậu?" Làm sao tôi có thể nói với cậu ta, tôi đã bỏ lỡ người tôi yêu nhất trên đời này rồi? Lớp trang điểm bị nhòe đi, kiểu tóc cũng rối lo/ạn, ở lại không có chút ý nghĩa nào. Tôi dứt khoát đón xe về nhà, không ngờ cậu ta lại về cùng tôi. Vừa vào cửa, cậu ta lập tức gặng hỏi: "Rốt cuộc là chuyện gì, cậu nói ra tôi mới có thể giúp cậu." Dường như Triệu Mặc quen thuộc của tôi đã trở lại. Tôi h/ồn bay phách lạc: "Không có gì, tôi chỉ có chút không quen." "Không quen cái gì?" "Không quen một ngày không cậu." Tôi tr/ộm giương mắt nhìn cậu ta, sau một thoáng ngạc nhiên, khóe miệng cậu ta từ từ kéo đến mang tai. Đây là ý gì? Nước mắt lại tuôn ra. Sống hơn hai mươi năm, đây là lần đầu tiên tôi khóc như phụ nữ, khóc không ngừng được. Thật là quá x/ấu hổ. Tôi lên giường kéo chăn che mặt lại, làm liền một mạch. Trước kia ai dám ở trước mặt tôi nói tôi yêu Triệu Mặc, tôi sẽ đ/á/nh nát miệng người đó. Nhưng bây giờ... Cậu ta thử dò xét kéo chăn ra, nằm ở bên cạnh tôi, giọng r/un r/ẩy: "Tôi cũng không quen một ngày không có cậu." Tôi cắn cánh tay cậu ta: "Vậy cậu còn đi cùng Trương Kỳ?" "Cậu ta thích người khác, là bọn họ đưa ra kế hoạch bảo tôi ở cạnh Trương Kỳ." "Bọn họ?" Cậu ta còn có bạn bè nào mà tôi không quen? "Nhóm bạn gay." Cậu ta ôm tôi vào lòng, ôm rất ch/ặt. "Bọn họ cảm thấy cậu thích tôi, nhưng bản thân cậu không ý thức được, cho nên bảo tôi diễn một màn kịch với Trương Kỳ, kí/ch th/ích cậu một chút." Vừa nói cậu ta vừa mổ những giọt nước mắt rơi trên mặt tôi. Mất mà tìm lại được, tôi vừa vui mừng, vừa cảm thấy ấm ức, ôm cậu ta vừa đ/á/nh vừa m/ắng. "Cậu không thể nói thẳng sao? Làm tôi đ/au khổ lâu như vậy!" Cậu ta không đ/á/nh trả, để mặc tôi nổi đi/ên, giọng nói còn mang chút ý cười. "Tôi sai rồi, tôi bảo đảm từ nay về sau sẽ không để cho cậu phải đ/au lòng khổ sở nữa." Tôi siết ch/ặt cậu ta vào ng/ực mình: "Tôi cũng vậy!" Cậu ta đã yên lặng bỏ ra tám năm để trông chừng một tình yêu vô vọng, sau này đến lượt tôi vậy!