Chương 5
Chị Trương là một người có thể làm được mọi việc.
Các loại video trong chương trình âm nhạc kia đều bị chị ấy tìm được.
Từ đầu tới cuối chúng tôi đều không có hành động thân mật nào, chỉ giống như bạn bè bình thường.
Chỉ có điều lúc màn hình lớn quét đến chúng tôi, Triệu Mặc phản ứng nhanh, nhanh chóng hôn tôi một cái.
Người xem trong hiện trường cao giọng khen hay, phía sau lại có mấy nam sinh khác cũng hôn, chỉ có một đôi kỳ quái.
Vừa nhìn đã biết là người yêu, thực sự lộ ra rất rõ ràng, tình yêu và sự ngượng ngùng trong mắt không che giấu được.
Chị Trương rửa sạch oan khuất cho chúng tôi.
Nhưng chuyện chúng tôi tổn thất là sự thật, đại ngôn của Triệu Mặc không còn nữa.
Về sau mặc dù cũng ký một hợp đồng đại ngôn với một hãng mô tô, nhưng không phải thương hiệu lớn, phí đại ngôn ít hơn nhãn hàng đầu tiên rất nhiều.
Cũng may người hâm m/ộ của Triệu Mặc rất chất lượng, sau khi cậu ta làm đại sứ phát ngôn cho nhãn hàng này, lượng tiêu thụ đã tăng mạnh.
Nhà đầu tư có lòng tin, tài nguyên của chúng tôi cũng sẽ tốt.
Có công ty muốn chúng tôi livestream b/án hàng, một tiếng một triệu.
Hai mắt tôi phát sáng, tiền đến quá nhanh rồi.
Triệu Mặc không đồng ý: "Vất vả lắm mới nổi tiếng, chúng ta nên trân trọng cơ hội này."
"Ki/ếm được tiền nhanh thì sung sướng, nhưng cũng sẽ ch/ôn vùi tương lai của chúng ta."
"Muốn lăn lộn trong giới này, nếu không có bản lĩnh thật sự, mà chỉ dựa vào mặt thì sẽ không duy trì được bao lâu."
Cậu ta nói như vậy khiến cho nhiệt huyết đang sôi trào trong người tôi lập tức bình tĩnh trở lại.
Hai chúng tôi đều tốt nghiệp học viện âm nhạc, nghề chính là ca sĩ.
Giới này quá quanh co, không có qu/an h/ệ, nửa bước cũng khó đi.
Tôi hát ở quán bar ba năm, thật sự sợ hãi những phú bà kia.
Nhất định bắt tôi có qu/an h/ệ thực chất với bọn họ thì mới đồng ý nâng đỡ.
Đây không phải là muốn mạng tôi sao?
Triệu Mặc chỉ có một tuyệt chiêu đối với các phú bà: Mặt lạnh, không để ý.
Cậu ta càng lạnh lùng, phú bà càng lấn lướt.
Có một vài phú bà ngay cả tay cậu ta cũng chưa được sờ vào đã muốn đầu tư cho cậu ta.
Nhưng cậu ta từ chối toàn bộ.
Cậu ta suy nghĩ rất xa, dựa vào phú bà để lập nghiệp, chắc chắn cũng sẽ bị huỷ diệt bởi phú bà.
Làm đến nơi đến chốn đi từng bước một mới là chân chính.
Diễn đam cũng coi như có vận khí tốt, một bước lên mây.
Cậu ta muốn dựa vào tiếng tăm để trở lại đường đua âm nhạc.
Tôi không có ý kiến, cậu ta thông minh hơn tôi, cũng bình tĩnh hơn tôi, cậu ta nói con đường nào có thể đi, vậy thì nhất định có thể đi.