Chương 1370 Chuyện lớn như vậy sao không nói sớm hơn!”

Phòng phẫu thuật.

 

Đèn đỏ ở ngoài cửa đã sáng lên, bên ngoài có mười mấy y tá đang đợi. Khuôn mặt bọn họ tràn đầy lo lắng, thậm chí có người sốt ruột đến bật khóc, thổn thức dựa vào tường. Người bên trong chính là thái tử của tổ chức Yamaguchi đó, sao có thể không căng thẳng chứ? Trong phòng phẫu thuật. Lúc này Yamaguchi Harayo đã hôn mê vì quá đau, tạm thời vẫn chưa tỉnh lại. Về việc gây thuốc mê, nghe nói đã dùng không ít nên bọn họ cũng không dám dùng nữa. Thứ này tiêm nhiều quá sẽ nguy hiểm tới tính mạng. Ba bác sĩ mổ chính vây quanh Yamaguchi Harayo, dao mổ của họ không ngừng run rẩy. Mấy người liếc nhìn nhau. “Thật là đen đủi, lại đúng ngày chúng ta trực ban!” “Đây chính là ý trời, có điều chúng ta vẫn nên nhanh chóng làm phẫu thuật, để tránh xảy ra sự cố ngoài ý muốn!” “Vậy mấy người mau phẫu thuật đi thôi, tôi còn đang đợi ghép lại mảnh vỡ của xương đây!” Ba người cứ lên tiếng phàn nàn mà không ai động tay. Ai cũng không dám bắt đầu. Bọn họ biết rõ, đây chính là thái tử của tổ chức Yamaguchi, ai dám làm bừa chứ. Sau khi hắn ta được đưa đến cấp cứu, thì đến lượt bọn họ phải lên bàn mổ, không còn cách nào khác là phải tiến hành cuộc phẫu thuật này. Bây giờ họ thậm chí còn không có thuốc hối hận để mà uống nữa. Phía sau còn có mười mấy y tá đang đợi nữa. Những y tá này được ba bác sĩ kia gọi đến, chính là vì sợ không đủ nhân lực làm chậm trễ ca phẫu thuật. Bên ngoài cũng toàn là người. Dù gì bọn họ cũng có cái quyền này, thế nên đã gọi thêm rất nhiều y tá. Còn có bác sĩ gây mê ở bên cạnh, đã hoàn thành xong công việc của mình, nhưng cũng bị dọa sợ đến mức tê liệt dưới đất. Bác sĩ kiểm tra dụng cụ không ngừng loay hoay với đống đồ trước mắt, chỉ sợ làm mất thứ gì đó. Tất cả mọi người liên tục kiểm tra công cụ của mình. Phòng phẫu thuật như thể được gài một quả bom hẹn giờ, khiến mọi người vô cùng kinh hãi.. Đồng thời. Trong văn phòng của viện trưởng. Viện trưởng vừa kết thúc một cuộc hội nghị quốc tế và bước ra khỏi căn phòng kín. Ông ta ngẩng đầu lên nhìn và bị dọa cho giật mình. Ông ta nhìn thấy một người phụ nữ đang lo lắng đi lại trong văn phòng. “Y tá trưởng, sao cô lại tới đây?” Viện trưởng nghi hoặc hỏi. Y tá trưởng nhìn thấy viện trưởng bước ra, vội vàng bước tới, trong mắt giăng đầy tơ máu. “Viện trưởng, bệnh viện chúng ta tiếp nhận một nhân vật lớn bị thương, ông mau đến xem tình hình đi!” Y tá trưởng vội vã nói. “Nhân vật lớn!” Viện trưởng chậm rãi ngồi xuống, ung dung nói: “Nhân vật lớn gì?” “Là thiếu chủ của tổ chức Yamaguchi, Yamaguchi Harayo!” Lập tức. Sắc mặt viện trưởng đại biến, giống như lò xo bật dậy hỏi: “Chuyện là sao?” Y tá trưởng căng thẳng giải thích: “Nhà hàng Musashi xảy ra một trận ẩu đả, Yamaguchi Harayo bị đánh gãy hai chân, đầu gối bị thương rất nặng, trước mắt đang được các bác sĩ cấp cứu!” “Con mẹ nó!” Viện trưởng mắng: “Não cô có vấn đề à? Chuyện lớn như vậy sao không nói sớm hơn!” Y tá trưởng vẻ mặt khổ sở nói: “Không phải trước đó ông có nói, cuộc họp này rất quan trọng sao, dù trời có sụp xuống cũng không thể làm phiền ông...” Mắt của viện trưởng tối sầm, suýt chút nữa thì ngất đi. “Bây giờ đã không phải là trời sập nữa, mà vũ trụ chuẩn bị nổ tung rồi!”