Chương 486: Thương xót Bào Văn?

Vương Nhất Dạ
Nguồn: tamlinh247.org
Tôi biết Bào Văn không thể dễ dàng rời khỏi đó, cô ta chắc chắn đang chờ tôi đến cứu. Nghĩ vậy, tôi liền lên đường đi đến đó. Trước khi đi khỏi, tôi bảo Tiểu Thúy tìm giúp tôi một cô "gái ngành" để đi cùng đêm nay. Mặc dù hai ngày nay bị kiểm tra rất kỹ càng nhưng vẫn có những người to gan trà trộn vào trong những tiếp viên rót rượu để mua bán mại dâʍ. Tiểu Thúy giúp tôi tìm một cô gái xinh đẹp. Tôi khoác vai cô ta rời khỏi câu lạc bộ. Lúc ra khỏi câu lạc bộ, tôi nghe thấy tiếng cãi cọ, tiếng cười đùa, rồi cả tiếng mắng chửi từ phía trước không xa vọng lại. Tôi vờ tò mò tiến lại gần xem thì thấy Bào Văn đang cắn tay một gã đàn ông. Gã đàn ông kia tát lại Bào Văn một cái. Gương mặt Bào Văn đầy vẻ phẫn nộ, nhưng vì đang diễn kịch nên cô ta không phản kháng mà ôm mặt khóc nức nở, nói rằng sẽ báo cảnh sát bắt bọn chúng. Một đám đàn ông vây lấy Bào Văn mắng cô ta không biết điều, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Còn có kẻ nhân cơ hội này xô đẩy, sàm sỡ Bào Văn. Nhưng ý nghĩ này làm tôi vô cùng sợ hãi. Tôi nghĩ, chắc chắn là do khí phách nam nhi của tôi lại nổi lên. Hiện tại, Bào Văn trên danh nghĩa vẫn là vợ tôi, sao tôi có thể để người khác bắt nạt cô ta chứ? Không phải vì tôi thấy người khác ức hϊếp cô ta nên mới phẫn nộ mà vì trong lòng tôi có chút thương xót Bào Văn!