Chương 553: Vì mày là Trần Danh

Vương Nhất Dạ
Nguồn: tamlinh247.org
Khi đến gần nhà Hồ Cẩm Tú, để dò xét xem hệ thống phòng ngự nhà ông ấy mạnh cỡ nào, tôi quyết định không đi vào từ lối cửa chính mà nhẹ nhàng, cẩn trọng mò tới bức tường bên hông nhà. Bởi vì khi đến đây, tôi mặc đồ ngụy trang nên rất thuận lợi cho việc ẩn nấp. Hơn nữa, tôi còn là cao thủ trong lĩnh vực này, cho nên tôi dễ dàng vượt qua hai binh sĩ cao to sừng sững đứng gác bên ngoài và đám binh sĩ đang đi tuần tra. Sau khi mò tới chỗ bức tường sau nhà Hồ Cẩm Tú, tôi nhẹ nhàng trèo lên. Lúc tôi chuẩn bị tiếp đất thì bỗng nhiên cảm thấy rợn tóc gáy, cả người tôi mềm nhũn ra rồi ngã bổ nhào xuống đất. Cũng chính lúc này, một viên đạn sượt qua khóe mắt tôi làm mắt tôi đau rát và cay xè, một thứ chất lỏng ấm nóng chảy ra từ khóe mắt tôi. Tôi không có ý định chống trả, không phải vì tôi không có gan làm vậy mà vì vốn dĩ tôi lén lút mò vào đây nên không khỏi có chút chột dạ. Cho nên, tôi lập tức giơ hai tay lên hàng, tôi nói: "Đừng nổ súng, người nhà". Ai ngờ, một giọng nói lạnh lùng cất lên: "Tao muốn gϊếŧ mày, không phải vì mày đột nhập vào đây, cũng không phải vì mày là Nhĩ Hải mà vì mày là Trần Danh!"