Chương 558: Độc kế của tôi, oan ức của cô ta

Vương Nhất Dạ
Nguồn: tamlinh247.org
Tôi lạnh lùng nhìn cô ta quát: "Em tưởng anh điếc sao? Bào Văn, anh cứ luôn cho rằng em là người bị hắn làm nhục, cho nên anh mới tha thứ cho em, bao dung em, nhưng không ngờ, em lại thật sự có tình cảm với hắn, vậy em ở bên cạnh anh rốt cuộc là vì cái gì?" Bào Văn muốn nói nhưng tôi quát lại: "Đủ rồi, anh đã nghe đủ những lời giải thích của em rồi, bởi vì đó toàn là những lời dối trá! Anh thật sự có mắt như mù mới yêu em nhiều như vậy!" Nói xong, tôi đá cửa rời đi. Nghĩ đến đây, tôi dứt bỏ sự do dự đột nhiên xuất hiện đó, ra khỏi khách sạn Hilton, dễ dàng đá bay chiếc đuôi giám sát kia của tôi, sau đó đi về phía công viên, lúc này, trong lòng tôi vui mừng nhảy nhót, cứ nghĩ đến tôi sắp được gặp Tống Giai Âm, tôi lại cảm thấy dưới chân như có Phong Hỏa Luân, hận nỗi không thể lập tức bay đến nơi cần đến!