Chương 93: Bị bỏ rơi

Vương Nhất Dạ
Nguồn: tamlinh247.org
Quả nhiên Dương Phàm Khôn không gọi được, hắn mắng mẹ nó, hỏi tôi Tô Nhược Thủy ở đâu? Tôi nói: “Mày có bản lĩnh thì tự đi mà tìm.” Dương Phàm Khôn nghiến răng nghiến lợi nói: “Mày tưởng mày giấu cô ta đi thì không sao chắc? Tao nói cho mày biết, cho dù hôm nay chơi chết mày rồi, thì tao cũng sẽ tìm ra thấy cô ta, giày vò cô ta bên cạnh thi thể mày.” Nói xong hắn cho người lấy dao đến, vẻ mặt lạnh lùng nhìn tôi nói: “Lần này, tao quyết định xử lý mày, tránh cho đêm dài lắm mộng. Có điều mày cũng đừng mong gặp may. Lần này sẽ không có ai đến cứu mày đâu, cho dù có người đến cũng vô dụng. Tối nay mày nhất định phải chết.” Mà đúng lúc này, tôi đột nhiên nghe thấy tiếng ầm vọng lại từ cửa quán bar, đó là tiếng động cơ ô tô gầm rú đinh tai nhức óc...