Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong)

Lâm Tiếu không phải cô nương
Cập nhật:

Chương 4686 Sao có thể còn thứ này?"

Chính vì cân nhắc như thế cho nên Khổng Phong mới quyết định đi nước cờ hiểm này. Nhìn vào cử động của Khổng Phong, Dương Khai sao còn không rõ tính toán của đối phương. Hắn hừ lạnh trong lòng một tiếng, sau đó vung tay lên, hơn mấy ngàn vạn đạo lưu quang phân tán ra một bộ phận nghênh tiếp lâu thuyền của Thiên Kiếm minh, hơn phân nửa còn lại thì lao về phía Bách gia liên minh với một vận tốc cực nhanh. Các thế lực này sau khi phát giác được tình hình không ổn thì đều cấp tốc lui lại, đồng thời nhao nhao thôi động đại trận phòng hộ trên phi hành bí bảo, chỉ trong thoáng chốc, các loại quang mang đủ mọi màu sắc lấp lóe hiện lên, chiếu rọi một mảng lớn tinh không. Một lát sau, nương theo những tiếng ầm ầm vang lên, những đạo lưu quang liên miên chập trùng kia bao phủ hết thảy phi hành bí bảo của Bách gia liên minh. Bách gia liên minh mà Khổng Phong lôi kéo tới nhân số tuy nhiều, nhưng thực lực thì lại vàng thau lẫn lộn, phần lớn đều là thế lực tam đẳng, mà phi hành bí bảo của thế lực tam đẳng thì lại có thể cường hãn đến cỡ nào? Hai bên vừa tiếp xúc, đại trận phòng hộ của mười mấy chiếc lâu thuyền xông lên trước nhất lập tức ầm ầm cáo phá, càng nhiều lưu quang bao trùm đến, uy năng của vô số bí bảo nở rộ, trực tiếp oanh phá mười mấy chiếc phi hành bí bảo này thành mảnh vỡ, võ giả trên những bí bảo kia cũng tử thương thảm trọng, máu tươi rải khắp hư không. Lưu quang một đường xuyên thẳng qua, không ngừng đánh vào đại trận phòng hộ của những phi hành bí bảo ở phía sau, đánh cho đông đảo phi hành bí bảo lung lay sắp đổ, quang mang lấp lóe, khiến cho võ giả trên những bí bảo kia đều nghẹn lại một hơi, khẩn trương bất an. Cũng may rất nhanh bọn hắn liền phát hiện, một đợt công kích này của Hư Không Địa nhìn như khí thế hùng hổ, kỳ thật cũng không có đáng sợ như trong tưởng tượng. Hơn mấy ngàn vạn đạo lưu quang kia có uy năng không đồng nhất, sát thương có thể phát huy ra quả thực có hạn. Đương nhiên, chủ yếu nhất là do số lượng của bọn họ cũng không ít, mỗi nhà chia sẻ một chút áp lực, cũng có thể miễn cưỡng tiếp nhận được. Dù là như vậy, thế nhưng sau đợt công kích thứ nhất, Bách gia liên minh cũng bị đánh nát hơn 20 chiếc phi hành bí bảo, võ giả vì vậy mà tử vong nhiều hơn ngàn, phóng tầm mắt nhìn lại, chỉ thấy mảnh vỡ bí bảo và thi thể võ giả rải rác khắp nơi, tràng diện quả thực vô cùng thê thảm. Không để cho bọn hắn kịp thả lỏng, những đạo lưu quang kia lại cùng nhau thay đổi phương hướng, một lần nữa giết trở về trận hình của bọn hắn! Đám người Bách gia liên minh quá mức sợ hãi, vội vàng tản ra tránh né! Cùng lúc đó, lâu thuyền của Thiên Kiếm minh cũng đang lấp lóe quang mang, hơn ngàn kiện bí bảo, hơn ngàn đạo lưu quang oanh kích liên miên không dứt, thế nhưng đều bị đại trận phòng hộ kia ngăn lại. Thiên Kiếm minh thân là thế lực nhị đẳng đỉnh tiêm, hơn nữa lâu thuyền này còn là tọa giá của Khổng Phong, tất nhiên là phải hao phí đại lượng tài nguyên để chế tạo thành, năng lực phòng hộ của nó đúng là rất cường đại. Có điều phòng ngự cường đại tới đâu thì cũng không chịu nổi những đợt công kích không gián đoạn một chút nào, ngay cả bộ phận phòng ngự của Cửu Trọng Thiên đại trận cũng bị công kích như thế công phá, chớ đừng nói chi chỉ là đại trận phòng hộ của một kiện lâu thuyền. Khi lâu thuyền của Thiên Kiếm minh chỉ còn cách Dương Khai khoảng mấy chục dặm, màn sáng bao phủ lâu thuyền kia đột nhiên ầm ầm sụp đổ, tất cả mọi người trên lâu thuyền đều bại lộ trước bộ phận công kích của Cửu Trọng Thiên đại trận. Nhưng mà nhiêu đó đã đủ rồi. Mấy chục dặm nhìn như rất xa, nhưng đối với Khai Thiên lục phẩm như Khổng Phong thì bất quá chỉ là gang tấc! Trên lâu thuyền, Khổng Phong cắn răng, quát lớn: "Tiểu tử, ta xem ngươi lần này có chết hay không!" Trong lúc nói chuyện, hắn và Loan Bạch Phượng đồng thời thi pháp, đẩy lui lưu quang xung quanh, đưa tay trảo lấy Dương Khai. Thần niệm của Loan Bạch Phượng thì một mực khóa chặt Mặc Mi, tránh việc nàng xuất thủ gây rối, chỉ cần Khổng Phong có thể bắt lấy Dương Khai, vậy thì bọn họ liền thắng trận chiến này, đến lúc đó nàng cũng có thể thong dong thu hoạch tù binh của mình. Đối mặt với một kích khí thế hung hăng của một tên Khai Thiên lục phẩm như Khổng Phong, Dương Khai lại không hề hoảng hốt, chỉ tỏ vẻ lạnh nhạt nhìn hắn, cùng nhau biến hóa pháp quyết với Nguyệt Hà, một khắc sau, hắn giơ một tay lên cao cao, rồi bỗng nhiên chụp lấy hư không, khẽ quát: "Tam trận khởi!" Ông. . . Thiên địa vù vù, hư không run rẩy, càn khôn biến sắc. Trong Hư Không Địa, một cỗ khí tức làm cho người ta kinh sợ bỗng nhiên sinh ra, khi cỗ khí tức này xuất hiện, từng đạo kiếm khí nhỏ như sợi tóc đột nhiên tràn ngập khắp Hư Không Địa, cắt chém hư không, trong một sát na này, mặc kệ là địch hay bạn thì cũng đều cảm giác da thịt đau nhức, giống như có một lưỡi đao vô hình chém lên người mình. Tròng mắt của Khổng Phong bỗng nhiên trợn tròn, thất thần nhìn qua một đạo lưu quang hiển lộ từ một nơi sâu xa trong Hư Không Địa, hoảng sợ nói: "Sao có thể còn thứ này?" Bao phủ này Hư Không Địa đại trận, hắn đã gặp được mê trận, đại trận phòng hộ cùng công kích trận pháp, vốn cho rằng đây chính là toàn bộ, bây giờ mới biết, đại trận này vẫn còn biến hóa khác. Lần này mặc dù chỉ có một đạo lưu quang xuất hiện, kém xa vẻ hùng vĩ rộng rãi của hơn mấy ngàn vạn đạo vừa rồi, nhưng Khổng Phong lại không hề dám có chút khinh thường nào. Lưu quang vừa rồi tuy nhiều, nhưng chỉ thắng ở số lượng, lực công kích thực tế cũng không quá cường đại, bằng không hắn cũng không thể nào đỉnh lấy áp lực xông lên, chính là bởi vì hắn biết lâu thuyền của Thiên Kiếm minh có