Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong)

Lâm Tiếu không phải cô nương
Cập nhật:

Chương 4690 "Y kế hành sự!"

Trong Hư Không Địa, Dương Khai ngước đầu nhìn lên, nhìn thấy 7~8 chiếc lâu thuyền kia dưới sự dẫn đầu của Khổng Phong, khí thế hung hăng xông về phía mình thì liền nở hoa trong lòng: "Lão cẩu này muốn chết!" Hắn cấp tốc truyền âm cho Nguyệt Hà và Mặc Mi, Nguyệt Hà nghe xong, cái đầu nhỏ liền dao động thành trống lúc lắc: "Không được thiếu gia, làm như thế quá nguy hiểm!" Mặc Mi cũng gật đầu, khuyên nhủ: "Tông chủ, Hư Không Địa từ trên xuống dưới ngưng tụ vì ngươi, nếu như ngươi có sơ xuất gì. . ." Dương Khai mà chết, vậy thì Hư Không Địa sẽ liền sụp đổ triệt để, người dân của Định Phong thành thật vất vả mới tìm được một chỗ nương thân, làm sao có thể mạo hiểm như vậy được. Dương Khai cười đùa tí tửng nói: "Nào có nguy hiểm gì, ngươi đừng quên át chủ bài chân chính của Hư Không Địa chúng ta. Nếu như ta có nguy hiểm về tính mạng, ta cũng không tin rằng nàng ta còn có thể làm quần chúng!" Át chủ bài của Hư Không Địa, không phải 300 Khai Thiên kia, cũng không phải Cửu Trọng Thiên đại trận, chân chính át chủ bài, là Chúc Cửu  m ẩn giấu trong Hư Không Địa! Nữ nhân này là Thánh Linh tôn sư, Dương Khai cũng không chắc nàng ta có thể phát huy ra bản lãnh bao lớn, nhưng có thể khẳng định là, nàng ta tuyệt đối có thể sánh ngang với Khai Thiên thượng phẩm. Phóng nhãn khắp Tam Thiên thế giới , bất kỳ tôn Thánh Linh nào cũng sẽ không có thực lực kém hơn Khai Thiên thượng phẩm, lúc trước Kim Ô kia như vậy, Diệt Mông cũng như vậy. Chỉ có điều Chúc Cửu  m vốn là Thánh Linh sinh trưởng ở địa phương khác như Thái Khư cảnh, mặc dù được Dương Khai mang ra ngoài, nhưng bởi vì pháp tắc hai thế giới khác nhau, vì vậy nàng ta cần thời gian dưỡng bệnh rất dài. Bây giờ cũng không biết nàng ta rốt cuộc khôi phục được mấy thành bản lãnh rồi. Nàng ta là người hộ đạo của Dương Khai, đã từng dùng Thánh Linh bản nguyên của bản thân để phát thệ, sẽ luôn luôn thủ hộ cho sự an nguy của Dương Khai. Có điều việc này cũng có điều kiện, chỉ khi Dương Khai thật sự gặp nguy hiểm về tính mạng, hơn nữa còn là do người khác công kích hắn thì Chúc Cửu  m mới xuất thủ. Nếu như Dương Khai đi khiêu khích người khác, hoặc là ra ngoài gặp nạn thì Chúc Cửu  m sẽ không để ý tới hắn. Dương Khai người này rất thích chạy loạn, Chúc Cửu  m đã sớm đề phòng hắn, nếu không chẳng lẽ nàng sẽ phải nhắm mắt theo đuôi theo sát tên Dương Khai kia, thời thời khắc khắc chiếu khán sự an toàn của hắn sao? Nếu thật như vậy, vậy thì nàng biến thành cái gì rồi? Đường đường Thánh Linh Thiên Nguyệt Ma Chu, chă ̉ng lẽ lại phải trở thành bảo tiêu ư? Thậm chí Chúc Cửu  m còn ước gì Dương Khai chết ở ngoài kia không trở về, kể từ đó, nàng cũng có thể lập tức thoát khỏi sự ước thúc của lời thề kia. Nhưng mà nơi này là Hư Không Địa, bây giờ Bách gia liên minh đến đây khiêu khích, một khi Dương Khai gặp nguy hiểm, Chúc Cửu  m chắc chắn không thể ngồi yên mặc kệ được, nếu không nhất định sẽ bị đại thệ phản phệ, Thánh Linh bản nguyên là căn bản của mỗi một Thánh Linh, không cho phép nàng ta có bất kỳ sự qua loa nào. Mặc dù Dương Khai không phát giác được khí tức của Chúc Cửu  m, nhưng hắn có thể khẳng định, nữ nhân này tuyệt đối một mực chú ý chặt chẽ chiến cuộc. Có nữ nhân này trông coi trong bóng tối, Dương Khai cần gì phải sợ chứ? Mặc Mi tuy là kẻ đến sau, nhưng hiện nay cũng đã là người mình, trước đó cũng có nghe Nguyệt Hà nói qua về Chúc Cửu  m, biết trong Hư Không Địa có một tôn Thánh Linh ẩn thân, chỉ có điều  chưa bao giờ thấy qua mà thôi. Giờ phút này nàng nghe Dương Khai nói vậy thì lập tức hiểu được. Nguyệt Hà do dự trong chớp mắt rồi cũng gật đầu nói: "Vậy thiếu gia nhất định phải cẩn thận mới được." Dương Khai nói: "Các ngươi cũng phải cẩn thận!" Trong lúc mấy người bọn họ nói chuyện, 7~8 chiếc lâu thuyền kia dưới sự dẫn đầu của Thiên Kiếm minh đã vọt xuống tới nơi. Khổng Phong quay đầu nhìn về phía Loan Bạch Phượng, Loan Bạch Phượng hé miệng cười một tiếng, vừa sải bước ra, vừa nhẹ nhàng đưa ra một tay về phía Mặc Mi, mỉm cười nói: "Vị muội muội này thật xinh đẹp, tỷ tỷ thích dạng nữ tử như ngươi, đi sang một bên tâm sự với ta được không?" Tố thủ kia có hơi phất một cái, một cỗ thiên địa vĩ lực tràn trề không gì chống đỡ nổi liền chụp vào đầu Mặc Mi. Mặc Mi sắc mặt nghiêm túc, không dám lưu lại bên người Dương Khai, tránh việc bị nàng ta lợi dụng sơ hở. Thân hình Mặc Mi lóe lên, xông thẳng về phía Loan Bạch Phượng, hai nữ tử này xuất thủ mây trôi nước chảy, thế giới vĩ lực của hai Khai Thiên lục phẩm va chạm không ngớt, rất nhanh chiến thành một đoàn, càng đánh càng xa! Có điều Mặc Mi dù sao cũng chỉ mới tấn thăng không lâu, căn cơ lục phẩm bất ổn, miễn cưỡng tiếp được mấy chiêu của Loan Bạch Phượng, sau đó liền dần dần rơi xuống hạ phong. Loan Bạch Phượng thần sắc nhàn nhạt, hiển lộ vẻ thành thạo điêu luyện. Hai người lập tức phân ra cao thấp, bất quá thực lực của Loan Bạch Phượng mặc dù vượt qua Mặc Mi một đoạn, đánh bại nàng cũng không khó, nhưng muốn giết nàng hoặc là bắt sống nàng thì lại không đủ lực, trừ phi Mặc Mi xuất hiện sai lầm gì đó. Mắt thấy hai vị lục phẩm Khai Thiên bên người Dương Khai bị Loan Bạch Phượng nhẹ nhàng dắt đi một người, Khổng Phong đại hỉ, uy nghiêm khẽ quát: "Y kế hành sự!" Đông đảo Khai Thiên cảnh ở bốn phía ầm ầm đồng ý. Trên lâu thuyền của Kim Hồng châu, Thích Kim quát lớn: "Nguyệt Hà, nể tình giao tình nhiều năm giữa ngươi và ta, nếu như ngươi nhanh chóng thối lui, Thích mỗ còn có thể nói tốt vài câu cho ngươi trước mặt Khổng minh chủ, chuyện hiện tại và chuyện cũ đều sẽ bỏ qua, nếu không thì đừng trách Thích mỗ không niệm tình xưa." Lăng Xuân Thu cu ̃ng khuyên nhủ: "Nguyệt Hà cô nương, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt a!"