Chương 15
Đang đắc ý hưởng thụ thì thấy tôi đột nhiên xông tới, bà ta gi/ật mình h/oảng s/ợ.
“Mày, mày, mày…”
Không đợi bà ta kịp phản ứng thì tôi đã vươn tay t/át lên mặt bà ta một bạt tai.
Trâm cài bay ra ngoài, tóc bạc rối tung, bà ta hét lên một tiếng rồi ngã xuống khỏi đài sen.
Di ảnh trên linh đường cũng rơi xuống mặt đất.
Các đạo sĩ còn đang nhắm mắt lại ra sức tụng kinh niệm chú thì dường như tên đạo sĩ dẫn đầu đã phát hiện có gì đó không đúng. Ông ta mở to mắt tìm ki/ếm khắp nơi, cuối cùng cũng phát hiện thấy tôi.
Tên đạo sĩ dẫn đầu cầm lấy ki/ếm gỗ chuẩn bị làm phép.
Tôi nhìn xung quanh sau đó xông đến chỗ người đàn ông g/ầy, đẩy một cái. Thế là h/ồn phách của ông ta bị tôi đẩy ra khỏi cơ thể, đụng vào kết giới trên tường, toàn thân bắt đầu bốc khói.
Sau đó tôi bám vào thân x/á/c của người đàn ông g/ầy, mở mắt ra thì thấy bản thân đang đứng bên cạnh bàn thờ.
Những người khác vẫn chưa nhận ra gì thì dường như tên đạo sĩ dẫn đầu đã nhìn thấy gì đó, ông ta nhìn tôi với ánh mắt nghi ngờ.
Tôi nhanh chóng bước về phía trước, cầm hũ tro cốt trên bàn thờ lên, hô to với đạo sĩ dẫn đầu:
“Đồ l/ừa đ/ảo ch*t ti/ệt, ch*t đi!”
“Toang…”
Hũ tro cốt vỡ ra, bột tro màu trắng tung bay khắp phòng.
Không thể không nói, đến cả việc hỏa táng của người có tiền cũng tốt hơn bình thường nhiều. Tro cốt mịn tới mức không có một mảnh xươ/ng nào. Vừa đ/ập vỡ hũ đựng là tro cốt bay tứ tung khắp nơi.
Bà lão kia trơ mắt nhìn đài sen của mình dần khô héo rồi cuối cùng trở thành tro bụi. Tiên y trên người cũng biến trở về thành áo liệm, tro cốt cũng bay tứ tung hết. Thấy vậy, bà ta lập tức bật khóc.
“A a a tôi muốn lên trời, muốn thăng thiên…”
Các đạo sĩ cũng h/oảng s/ợ.
Tên đạo sĩ dẫn đầu hô to:
“Đối diện đang đấu pháp, mau lập đàn!”
Không đợi đám đạo sĩ này ngồi xuống, tôi cầm hai cái ghế gấp hai bên lên tấn công, gây một loạt sát thương vật lý.
Người đàn ông m/ập mạp không biết chuyện gì đang xảy ra, định đi tới kéo tôi lại thì bị tôi rống to:
“Mày là tên ng/u dốt! Tài sản mà mẹ để lại cho tao nhiều hơn mày hai trăm triệu lận!”
Rống xong, tôi lại nhảy ra khỏi thân x/á/c của người g/ầy, một tay bắt lấy Đông Đông, một tay bắt lấy cô bé nhỏ bên cạnh, chạy nhanh ra ngoài.
Xuyên qua cửa, xuyên qua hành lang, cuối cùng là xuyên qua cửa nhà mình.
Trời đất quay cuồ/ng, tôi hôn mê bất tỉnh.