Chương 1

不留行
Cập nhật:
Sư phụ tôi ch*t trên đường khi đi xung sát rồi. Xung sát là luật bất thành văn của dân lái xe tải. Bất kỳ tuyến đường mới mở nào, đều phải có tài xế lâu năm mệnh cứng đi thông đường trước rồi các xe khác mới được lưu thông. Sư phụ làm nhiệm vụ xung sát nhận được rất nhiều tiền phí, đôi khi còn có hoa hồng từ công ty vận tải, nhưng cũng đối mặt với hiểm nguy khôn lường. Bởi vì bạn không bao giờ biết trước được, trên con đường xung sát sẽ gặp phải thứ gì. Hồi trẻ sư phụ tôi thường xuyên đi xung sát, kỹ năng xung sát của tôi cũng do người truyền dạy. Nhưng ông năm nay đã 61 tuổi, ngay cả xe tải cũng không lái được nữa, làm thế nào lần này lại đi xung sát? Tôi nghĩ mãi không thông, lúc hộc tốc chạy đến linh đường của sư phụ, chỉ nghe bên trong ồn ào hỗn lo/ạn. "Đừng tưởng lão chồng ch*t là xong n/ợ!" "Thằng con trai đâu? Đừng bảo nó cũng ch*t rồi nhé?" Mấy gã đầu gấu đang vây quanh sư mẫu. Sư mẫu ôm ch/ặt di ảnh sư phụ vào lòng, thân hình g/ầy guộc mong manh. "Mẹ kiếp, các người định quỵt n/ợ hả?" Tên cầm đầu hất mạnh sư mẫu. "Con chó già, tao đang hỏi mày đấy!" Tôi xông tới, tay nắm ch/ặt cổ áo tên cầm đầu! "C/on m/ẹ mày..." Hắn chưa kịp dứt câu đã bị tôi nhấc bổng lên khỏi mặt đất bằng cổ áo, kéo sát vào mặt mình. Dáng người tôi vốn to cao, gương mặt dữ tợn, từ nhỏ đã bị nói vừa giống Trương Phi lại như Lý Quỳ. Mấy tên du côn này chỉ dám hùng hổ trước người già yếu. Khi thấy tôi, chúng hóa thành lũ chó con chỉ biết sủa ăng ẳng.