Chương 8
"Giờ con thỏ non em đang nằm trong tay anh, liệu mà coi chừng hành động đấy! Hoắc Gia Lâm anh không thích chia sẻ người phụ nữ của mình cho người khác đâu!"
Bây giờ trong đầu Lục Thiên Tình vẫn còn vang vảng tiếng của Hoắc Gia Lâm. Hắn đã ngang ngược đe dọa cô như thế.
1 Tiếng trước đó.
Cô dập máy trong lòng sung sướng vô cùng, bữa giờ gặp nhiều chuyện khiến cô phải phiền não giờ lại được người cô thích rủ đi ăn trưa thì còn gì bằng nữa.
"Ăn trưa? Trưa nay em định đi ăn với tên đó sao?" Hắn cau mày lộ rõ vẻ tức giận.
"Đúng vậy! Có vấn đề gì sao?" Cô nhếch môi cười.
"Vậy thì em chết chắc rồi, vị hôn phu của mình ngồi ngay đây mà dám lăng nhăng, ngoại tình ư? Đáng trừng phạt!" Nói xong Hoắc Gia Lâm đè mạnh Lục Thiên Tình xuống giường. Cô sợ hãi vùng vẫy nhưng cơ bản là thất bại vì hắn thực sự quá mạnh.
"Xin anh tha...tha cho tôi! Tôi...tôi biết lỗi rồi" Lục Thiên Tình giở bộ mặt đáng thương ra nhìn hắn. Đôi mắt rươm rướm sợ hãi nhìn tên ác ma kia. Đôi môi nhỏ không ngừng run rẩy cầu xin hắn tha mạng.
Hoắc Gia Lâm cũng mủi lòng buông lỏng cánh tay ra rồi âu yếm nhìn cô. Hắn biết bản thân có quá cường bạo, ép buộc cô cho dù cô không hề muốn ở bên cạnh hắn. Hắn sẽ đợi cô, đợi cô khi nào có thể chuẩn bị sẵn sàng đến bên cạnh hắn.
"Thỏ con em cũng biết khiến sói như anh phải yếu lòng đấy, chết tiệt thật."
Hừ! Ngu ngốc! Anh mắc bẫy rồi.
Lục Thiên Tình nhếch môi rồi dùng hết sức đá mạnh vào thứ kẹp giữa hai chân hắn khiến hắn đau thấu xương thấu tủy mà buông cô ra.
"Em!" Hắn nhăn mặt gầm lên với cô.
Lục Thiên Tình hả hê nhìn, rồi nhanh chóng xuống khỏi giường, nếu còn ở trên đó thêm một giây nào cùng với con sói nham hiểm đó thì tính mạng e là khó bảo toàn.
"Đó là cái giá phải trả cho sự ngông cuồng của anh, khôn hồn thì đồng ý hủy hôn ước với tôi đi!"
"Hừ! Nằm mơ! Hoắc gia và Lục gia sẽ không bao giờ hủy ước hẹn với nhau đâu! Cho nên em mau từ bỏ cái ý định vớ vẩn đó đi."
"Cách này không được thì có cách khác, anh đừng tưởng tôi dễ bị anh bắt nạt!" Cô nhếch miệng cười khinh hắn.
Hắn nheo mày, rốt cuộc cô nhóc này lại tính làm gì đây?
"Em lại tính làm gì hả?" Chắc lại bày trò ngu ngốc gì nữa đây.
"Tôi sẽ diệt giống của anh!" Cô hùng hổ tuyên bố.
"Em! Khốn kiếp! Dám ư?" Hắn đen mày, đen mặt nhìn cô. Lục Thiên Tình như có luồng điện chạy sau gáy, lạnh lạnh lại đáng sợ thế nào ấy, đôi mắt hắn đang chứa đầy lửa địa ngục có thể dìm chết cô xuống 18 tầng âm ti bất cứ lúc nào.
"Tôi...tôi sẽ làm thật đấy!" Cô hét lên, hắn quả nhiên đáng sợ như lời đồn.
"Em dám mưu sát chồng mình?" Hắn giở giọng đe dọa.
Tên điên Hoắc Gia Lâm này ai biết được hắn sẽ làm thật hay chỉ là đe dọa chứ. Lục Thiên Tình cũng nghe thoang thoáng danh tiếng của tên này cũng không phải dạng vừa đâu, nhưng cô đã lỡ chọc vào cái tổ ong này rồi làm sao mới có thể đánh bại tên ác ma này đây.
*Tiếng chuông điện thoại*
Lần này là chiếc điện thoại của Hoắc Gia Lâm, hắn chau mày, tên khốn nào dám gọi cho hắn vào khoảnh khắc này chứ. Hắn nhất định sẽ phải trả giá cho hành động ngu ngốc này của mình.
"Chuyện gì?" Hắn lạnh lùng nói, ba chữ thư kí Kim hắn đã ghim sâu vào trong lòng rồi, khi gặp hắn nhất định sẽ không tha cho tên thư kí chết tiệt đâu.
"Tổng giám đốc, không may rồi, bên công ty MW có ý định hủy hợp đồng với chúng ta!"
"Cậu không biết đường thương lượng với bên đó sao?" Hoắc Gia Lâm giọng càng cáu gắt hơn, tên Kim này đi theo hắn lâu như thế vậy mà hôm nay làm ăn tắc trách thế nhỉ. Có phải hắn đã quá dễ dãi với hắn trong thời gian gần đây hay không đây.
"Nhưng chủ tịch Hứa Gia Thất nhất định muốn gặp ngài để bàn công việc. Nếu tổng giám đốc không đến thì sẽ hủy hợp đồng."
Thư kí Kim khóc ròng, hắn làm phận thư kí chịu đủ đường, giám đốc của hắn lúc nóng, lúc lạnh đáng sợ thật. Vậy mà hắn đã chịu đựng được Hoắc Gia Lâm ngần ấy năm chứ không ít gì.
Mà ma xui quỷ khiến kiểu gì, tin tức nhà họ Hoắc và nhà họ Lục đính hôn với nhau lại truyền đến tay của Hứa Gia Thất, nữ chủ tịch của tập đoàn thời trang MW. Cô ta vô cùng yêu Hoắc Gia Lâm, vụ hợp đồng này cũng chỉ vì yêu thích hắn nên mới không ngần ngại kí vào.
"Cô ta ngày càng ngông cuồng thật đấy!" Hắn trầm giọng, ánh mắt nguy hiểm vô cùng.
"Hiện giờ Hứa tổng đang ở đây, tổng giám đốc tính sao đây?"
Nên đuổi hay giữ lại đây?
Hoắc Gia Lâm nhìn Lục Thiên Tình rồi suy nghĩ một vài giây. Tạm thời tha cho tiểu thỏ con này, trước hết phải giải quyết người phụ nữ phiền phức kia đã. Rồi hắn nói tiếp trong điện thoại.
"Khốn kiếp! Cứ chờ đấy, tôi sẽ đến tập đoàn ngay bây giờ!"
"Vâng."
Dập máy. Hắn chuyển ánh mắt sang nhìn cô. Cô cảm thấy có chút không đúng.
Tên Hoắc Gia Lâm này nhiều phụ nữ như vậy tại sao cứ phải nhắm vào một mình cô chứ? Thật kì lạ. Còn người phụ nữ mà hắn và thư kí Kim nhắc đến trong cuộc điện thoại kia là sao chứ? Thật khiến người ta không khỏi tò mò mà.
Nhưng mà, cũng kệ hắn chứ. Cô không phải không muốn dính dáng gì đến hắn sao? Tên này bắt đầu chen ngang vào cuộc sống cô từ khi nào vậy trời.
Phải loại bỏ hắn càng nhanh càng tốt thôi, chứ nếu còn dây dưa như thế thì cô sẽ bị hắn làm cho xiêu lòng mất.
"Tôi phải đến trường rồi!" Cô nhanh chóng chuồn lẹ.