Chương 9
Giang Hàm đẩy thiếu niên ra, giọng nói tức gi/ận lớn đến mức tôi cũng có thể nghe rõ:
“Cút ngay! Đừng quấn lấy tôi nữa, lão tử có người yêu rồi!”
Thiếu niên tê liệt ngã xuống đất, bộ dáng nước mắt rơi đầy mặt làm cho người qua đường lộ ra biểu tình đ/au lòng.
Cậu ta lại nói gì đó, sau đó chỉ về phía tôi ở ban công.
Giang Hàm h/oảng s/ợ quay đầu lại, cũng không quay đầu chạy lên lầu.
“Hứa Du, em đừng hiểu lầm, anh không có qu/an h/ệ gì với cậu ta hết.”
Tôi đưa cho Giang Hàm một ly nước, cũng không tức gi/ận:
“Giang Hàm, em không dễ dàng tức gi/ận như vậy. Em chỉ muốn biết, giữa hai người, rốt cuộc có chuyện gì?”
Phải, bí mật vốn nên đắm chìm dưới đáy biển.
Nhưng khi nhân tố bất khả kháng làm cho nó nổi lên mặt nước, người ta sẽ không tự giác muốn lấy nó ra.
Tôi muốn biết bí mật của Giang Hàm.
Đương nhiên, để công bằng, tôi cũng sẽ chính miệng nói cho Giang Hàm bí mật của mình.
Giang Hàm vùi mặt vào ng/ực tôi:
“Cậu ta tên Tiếu Bạch Sinh, là bạn học cấp ba của anh.”
“Cậu ta khi đó bị bạn học trong lớp khi dễ, anh nhìn không quen, liền giúp cậu ta đuổi mấy người kia đi.”
“Sau đó không biết tại sao cậu ta lại ỷ lại vào anh, trước mặt toàn trường tỏ tình với anh, theo dõi anh, không cho phép bất kỳ ai tới gần anh, thậm chí còn đ/á/nh người bạn thân bên cạnh anh phải nhập viện.”
“Anh thật sự chịu không nổi cậu ta nữa, chuẩn bị chuyển trường, cậu ta lại ngay trước mặt anh c/ắt cổ tay không cho anh đi. Cậu ta chảy rất nhiều m/áu, khi đó đầu óc anh trống rỗng.”
“Lúc đó anh nghĩ, nếu anh không xen vào việc của người khác, có phải tất cả những chuyện này đã không xảy ra?”
Trong đầu hiện ra thiếu niên năm đó chắn trước người tôi.
Tôi ôm ch/ặt Giang Hàm, muốn đem ấm áp trên người mình truyền sang cho hắn:
“Không phải đâu, không phải lỗi của anh.”
“Trên đời này luôn có những kẻ x/ấu lợi dụng lòng tốt của người khác để thừa cơ chiếm lợi, Giang Hàm, lòng tốt không phải lỗi của anh.”
Giang Hàm có chút ngây ngốc, lông mi thật dài quét trên mu bàn tay tôi, ngứa ngáy.
Làm cho tôi rất muốn hôn hắn.
Một nụ hôn kết thúc, ấm áp trên người hắn cuồn cuộn không ngừng, làm cho toàn thân tôi tràn ngập sức lực.
Tôi quyết định tiết lộ bí mật của mình cho hắn.
“Giang Hàm, thật ra ngày khai giảng, cũng không phải lần đầu tiên chúng ta gặp nhau.”
“Hai chúng ta đã sớm gặp nhau, vì anh, em……”
Reng reng reng......
Tiếng chuông đột ngột c/ắt đ/ứt lời thú nhận của tôi.
Giọng nói của Vương Trác từ đầu dây bên kia truyền đến:
“Hứa ca, xảy ra chuyện rồi, anh xem diễn đàn đi. Kế hoạch kia của anh… bị người ta tiết lộ rồi.”
Lòng tôi trầm xuống, kế hoạch ngày đó ở quán bar……
Tôi vừa rồi đã muốn nói, nhưng…..
Bức ảnh hiện lên trên màn hình điện thoại rõ ràng là cảnh tượng trong phòng bar ngày đó.
Tôi đang chậm rãi nói với mọi người làm sau theo đuổi đóa hoa lạnh lùng mạnh mẽ.
Mà mỗi một bước tôi nói, liên tiếp sau đó đều biến thành hiện thực.
Đúng lúc này, điện thoại di động của tôi nhận được một tin nhắn lạ:
“Thích quà gặp mặt này không?”
Là Tiếu Bạch Sinh gửi tới, tôi thật đúng là đã xem thường cậu ta.