Nóng trở lại, Châu Thanh hít một hơi, bước qua vị trị bất thường, không dám nhìn loạn, dán mắt xuống sàn, sợ gặp phải vong, nhưng cảm giác ban nãy không còn, phải chăng chỉ là ảo giác?
Vừa thở phào nhẹ nhõm, tiếng còi xe máy ngoài đường ‘bíp’một tiếng, mang theo sợi chỉ sáng như cây kim bị ánh sáng phản xạ, giật thót người.
“Dọa chết tôi rồi!”
Hai người còn lại bị dọa, càng giật mình hơn.
Cùng lúc đó, Đoàn Trọng Tân phát giác ra điều kì lạ, “Khoảng cách từ phòng tắm tới phòng ngủ hình như không đúng, bức tường ngăn giữa thế này cũng dày quá rồi.”