Chương 24
Lý Quý phi như bị s é t đ á n h ngang tai, cả người c h o á n g v á n g, mắt t r ợ n tròn, h á h ố c miệng.
Một lúc lâu sau, nàng ta mới hít vào một hơi lạnh, thở hổ/n h/ển, trên khuôn mặt hoàn toàn là biểu cảm không thể tin nổi:
“Trần Như? Sao ngươi lại ở đây? Ngươi không phải ở lãnh cung sao? Ngươi đã c h ế t rồi, ngươi—”
“Ha—ngươi, ta hiểu rồi, ngươi g i ả c h ế t, các ngươi? Không thể nào, không thể nào, Tạ Thừa Phong, sao ngươi có thể nhìn trúng Trần Như được?”
Ngũ quan của Lý Quý phi vì đ ố k ỵ mà trở nên méo mó, đôi mắt đỏ ngầu, trông như muốn sụp đổ.
Ta ngồi trên đùi Tạ Thừa Phong.
Vóc dáng của y cao lớn, chân ta không chạm đất, lắc lư trên không, tà váy nhẹ nhàng phất qua lại.
“Thực ra chuyện khi đó, ta còn phải cảm tạ Quý phi nương nương.”
“Mặc dù ngươi h ạ i ta vào lãnh cung, nhưng nhờ vậy mà ta mới nên duyên với Tạ lang, nên chuyện ngươi hại ta s ả y t h a i, ta đã không còn để tâm nữa.”
“Tạ lang?”
Lý Quý phi n g h i ế n răng ken két, như muốn x é t o ạ c cái tên đó ra.
“Tạ lang?”
“Không thể nào, không thể nào!”
“Tạ tướng quân, nàng ta là một kẻ bị r u ồ n g b ỏ, còn từng m ấ t đứa con, sau này chắc chắn không sinh con được nữa, sao ngài có thể yêu loại nữ nhân như vậy?”
Tạ Thừa Phong ngắn gọn đáp: “Nàng ấy đẹp!”
Lý Quý phi hít sâu một hơi, hai tay b ấ u c h ặ t vào vách xe, n g h i ế n r ă n g khuyên nhủ:
“Tạ tướng quân, ngài thân phận cao quý, với dung mạo và gia thế như ngài, muốn dạng nữ nhân nào mà chẳng được?”
Tạ Thừa Phong c ắ t lời nàng ta: “Không ai đẹp như vậy cả.”
Lý quý phi n g h i ế n như muốn n á t hàm răng:
“Nếu để Hoàng thượng biết được, tướng quân, vì một kẻ bị r u ồ n g b ỏ mà h/ủy ho/ại cả tương lai tươi sáng của mình, có đáng không?”
Lúc này Tạ Thừa Phong mới ngước mắt nhìn thẳng nàng ta, ánh mắt lạnh lùng như một con sói đ ơ n đ ộ c trong tuyết:
“Hoàng thượng sẽ không biết.”
“Ngươi sẽ không sống đến lúc gặp được hắn.”
Giọng điệu bình thản, nhưng bên trong chứa đầy s á t ý, khiến ngay cả ta cũng cảm thấy s ợ h ã i.
Tạ Thừa Phong kéo ta lại, ôm c h ặ t hơn như để an ủi:
“A Như, nếu sợ thì chút nữa hãy nhắm mắt lại.”