Kiếm Chủ Bát Hoang
Chương 220 Chúng ta cũng có nghe thấy."
Vốn là huynh đệ ruột thịt như xương với thịt, vì sự phát triển của Tiêu gia mà xảy ra sự thay đổi, Nhị thúc và Tam thúc của Tiêu Trần đã bị thế lực to lớn che mắt.
Hay là bọn họ đã quên rồi, Tiêu gia có thể được như vậy, hoàn toàn là bởi vì có Tiêu Trần. Cho nên chỉ cần Tiêu Trần còn ở ngày nào, thì quyền lực của Tiêu gia sẽ không thể rơi vào tay của hai người bọn họ.
Trong mắt lóe ra một tia ánh sáng lạnh lẽo, ở Trung Thổ thần vực mấy năm qua, Tiêu Trần cũng đã từ tuổi trẻ đơn thuần trưởng thành chín chắn lên, trải qua rất nhiều chuyện cũng làm cho Tiêu Trần thực sự trưởng thành rồi. Hiện nay, đối mặt với chuyện của Tiêu gia, Tiêu Trần đương nhiên biết nên làm như thế nào.
"Phụ thân, mấy ngày nay ngài cứ nghĩ ngơi một chút đi, việc còn lại để con giải quyết."
Biết phụ thân không đành lòng ra tay với huynh đệ của mình, cho nên Tiêu Trần để Tiêu Kình nghỉ ngơi hai ngày.
Nghe thấy lời này của Tiêu Trần, Tiêu Kình im lặng một lát sau đó gật đầu, đã đoán được Tiêu Trần tiếp theo phải làm cái gì rồi thế nhưng Tiêu Kình không hề ngăn cản, có lẽ Tần Liệt từ trước đến nay đều nói đúng, Nhị đệ và Tam đệ của mình sợ rằng sớm đã không thể cứu chữa nữa rồi, chẳng qua là bản thân mình không ra tay được mà thôi.
Nói xong chính sự, sau đó Tiêu Trần và phụ thân cùng đến thăm mẫu thân Trương Tĩnh Hương, sau khi ở chỗ của Trương Tĩnh Hương hơn một giờ đồng hồ, Tiêu Trần mới tạm biệt rời đi.
"Truyền trưởng lão Tiêu gia lập tức đến gặp ta."
Sau khi rời khỏi chỗ Trương Tĩnh Hương, Tiêu Trần gọi một tên hộ vệ ra lệnh.
Tiêu gia ngoại trừ gia chủ Tiêu Kình, còn có năm vị trưởng lão, mà năm vị trưởng lão này đều là người già của Tiêu gia, toàn bộ đều là bậc thúc phụ của Tiêu Kình, cũng là thúc công của Tiêu Trần.
Lúc này Tiêu Trần triệu kiến năm vị trưởng lão, nghe vậy, tuy rằng trong lòng của tên hộ vệ này thấy kỳ quái nhưng cũng không dám hỏi nhiều, sau khi cung kính đáp một tiếng, nhanh chân rời đi.
Đến chủ sảnh Tiêu gia trước một bước, đợi ở đây ước chừng khoảng một chén trà, năm vị trưởng lão của Tiêu gia lần lượt đến, năm người này ai cũng đều tóc bạc trắng, thế nhưng bởi vì tu luyện, nhìn qua lại không hề chậm chạp giống mấy người già bình thường, ngược lại là tóc bạc mặt hồng hào, ai cũng khỏe mạnh.
Năm vị đại trưởng lão lần lượt xuất hiện, âm thầm đánh giá năm người, Tiêu Trần phát hiện, mấy năm qua sự phát triển của Tiêu gia quả thực không tệ, chỉ đơn giản nói năm vị đại trưởng lão này, cũng đã đột phá với cả Thiên Nhân Cảnh rồi, ngẫm lại, chỉ mấy năm trước, Tiêu Trần Thiên là một người đến ngay cả Thiên Nhân Cảnh cũng không có, bây giờ lại có năm người.
Cũng không hề bất cẩn, thấy năm đại trưởng lão, Tiêu Trần chủ động đứng dậy hành lễ nói: "Tôn nhi Tiêu Trần, tham kiến năm vị thúc công."
"Trần Nhi không cần đa lễ, hôm nay biết được ngươi trở về, chúng ta năm lão già này rất vui mừng. Vốn là còn muốn ngày mai đến tìm ngươi, ai ngờ hôm nay ngươi đã triệu kiến mấy người chúng ta đến, ha ha."
Đối diện với cái hành lễ của Tiêu Trần, năm vị trưởng lão vui mừng cười vang nói.
Ở Tiêu gia, thân phận của năm đại trưởng lão tuyệt đối là cao trọng, chẳng qua bọn họ vì tuổi đã cao, cho nên ít tham dự vào việc quản lý của Tiêu gia.
Năm Trưởng Lão vừa dứt lời, một ông lão dẫn đầu mặc áo xám mỉm cười nói tiếp: "Trần Nhi, hôm nay tìm chúng ta tới, chắc chắn là có chuyện đúng không, cứ nói đi đừng ngại, nghĩ lại chúng ta mấy lão già này cũng rất lâu rồi không tâm sự với ngươi rồi."
Đại trưởng lão đoán ra được hôm nay Tiêu Trần nhất định là có chuyện, nếu không sẽ không trực tiếp triệu kiến năm người đến đây, nghe thấy lời này của Đại trưởng lão, Tiêu Trần cũng không khách khí, sau khi chào hỏi với năm người liền ngồi xuống, đi thẳng vào vấn đề.
"Năm vị thúc công, biết được bao nhiêu chuyện của những tộc nhân trong họ phía dưới vậy?"
"Thực không dám giấu giếm, biết được một ít, ba huynh đệ của phụ thân ngươi tranh đấu, chúng ta cũng có nghe thấy."
Nghe xong lời này, Nhị Trưởng Lão trả lời thành thật.
Chuyện ba huynh đệ Tiêu Kình tranh quyền đoạt thế, năm vị trưởng lão đương nhiên cũng nghe nói một chút, chẳng qua là bọn họ vẫn chưa đứng ra can thiệp mà thôi. Thứ nhất là bởi vì bọn họ không có nhiều hứng thú đối với chuyện này, bọn họ sống đến độ tuổi này rồi, chuyện ở trong gia tộc, trừ phi là chuyện đại sự sống còn, bằng không hoàn toàn không có cách nào gây ra hứng thú đối với bọn họ.
Thứ hai là cũng là do Tiêu Kình chưa bao giờ chính thức hạ quyết tâm là muốn đối phó với Nhị đệ và Tam đệ của mình cho nên năm vị trưởng lão càng không dễ ra tay, dù sao cho dù có nói thế nào, ba huynh đệ Tiêu Kình bọn họ, cũng đều là người thân của năm vị trưởng lão bọn họ, môi hở răng lạnh, như vậy còn không bằng để cho huynh đệ bọn họ tự giải quyết với nhau.
"Vâng, nếu các thúc công đều đã biết, vậy ta xin nói thẳng, ta muốn thành lập một Chấp Pháp Đường, chuyên phụ trách giữ gìn kỷ cương pháp luật Tiêu gia, vì thế ta muốn mời năm vị thúc công chủ trì Chấp Pháp Đường này."
Nghe thấy Nhị Trưởng Lão trả lời vậy, Tiêu Trần nói thẳng ra.
Muốn thành lập một Chấp Pháp Đường, mà Chấp Pháp Đường này có một tác dụng duy nhất, đó chính là giữ gìn và chấp hành các pháp luật kỷ cương Tiêu gia, tuyệt đối có quyền nắm giữ quyền xử phạt những người trong gia tộc phạm phải sai lầm.
Từ dòng chính của dòng họ xuống tới các con cháu chi thứ, thậm chí ngay cả đông đảo vũ giả kia phụ thuộc vào Tiêu gia cũng đều có thể nắm giữ quyền hành quyết, quyền lực của Chấp Pháp Đường này có thể nói là vô cùng lớn.
Mà cũng là bởi vì Chấp Pháp Đường có quyền lực lớn như vậy cho nên Tiêu Trần mới nghĩ đến muốn mời năm đại trưởng lão đến nắm giữ.
Bởi vì nhìn cả Tiêu gia, năm đại trưởng lão là người có uy danh nhất, đồng thời cũng là người công chính nhất, có thể khiến toàn bộ người Tiêu gia tín phục.
Nghe thấy lời này của Tiêu Trần, năm đại trưởng lão đều có chút sững sờ, cũng không cần Tiêu Trần nói chi tiết, năm người bọn họ đã biết Chấp Pháp Đường này một khi thành lập là có ý gì rồi, đó là quản lý quyền hạn to lớn về sự sống chết của vô số người Tiêu gia.
Nhìn nhau một chút, cuối cùng, vẫn là đại trưởng lão mở lời nói: "Trần Nhi, ý của ngươi chúng ta hiểu. Thế nhưng năm người chúng tôi đã là những người đã một chân bước vào quan tài rồi, ngươi xem như thế này đi, Đường chủ của Chấp Pháp Đường này để phụ thân ngươi Tiêu Kình đảm nhiệm, còn năm lão già chúng ta, là phó Đường chủ trợ giúp cho phụ thân ngươi, thấy thế nào?"
Đối mặt với Tiêu Trần không chút do dự mà giao quyền lực lớn như vậy cho năm người của mình, năm đại trưởng lão không ngu, bọn họ hiểu rất rõ vì sao hôm nay Tiêu gia lại nổi dậy. Cho nên cho dù nói thế nào, bọn họ cũng muốn để Tiêu Trần này vững vàng nắm giữ quyền lực to lớn Tiêu gia. Như vậy, Tiêu Trần mới có thể có lòng trung thành đối với Tiêu gia.
Biết năm người đang suy nghĩ gì, thế nhưng lúc này Tiêu Trần cũng chưa hề từ chối, như vậy cũng tốt, ít nhất có thể để cho phụ thân vững vàng khống chế toàn bộ Tiêu gia.
Sự việc rất dễ dàng được quyết định, thành lập Chấp Pháp Đường, Tiêu Kình làm Đường chủ, còn năm đại trưởng lão thì làm phó Đường chủ, quản lý toàn bộ công việc của Chấp Pháp Đường.
Đường chủ và phó Đường chủ đã được bổ nhiệm xong, tiếp sau đó là lúc chọn lựa thành viên dựa vào ý nghĩ của Tiêu Trần, Chấp Pháp Đường ít nhất cần trên 100 người thành viên.
Tất cả cơ bản đều đã định ra, cuối cùng Tiêu Trần nhìn về phía năm đại trưởng lão nói: "Năm vị thúc công, như vậy Chấp Pháp Đường đã thành lập rồi, sáng sớm ngày mai, năm vị thúc công có thể công bố ra, thông báo cho các thành viên trong gia tộc Tiêu gia biết chuyện thành lập Chấp Pháp Đường, và chức quyền cụ thể khác.”