Chương 23
23.
Ta cứ như thế trở thành Triều Vân.
Còn Tang Tử Cửu Thiên Tuế, “ch*t” trong một trận hỏa hoạn, mang theo “tội trạng” được Yến Trường Sinh công bố với thiên hạ, đều hóa thành hư vô.
Nhưng ta vẫn không thể hạnh phúc được.
Đau lòng mất đi Tiểu Hoa, ta không cách nào vui vẻ.
Nhưng mây đen dày đặc cũng sẽ có lúc tan.
Ngày hôm đó, ta liều mạng hạ sinh tưởng hoàng tử của Viên Chiêu.
Nghe tiếng khóc lảnh lót của con, ta chợt có thấy mình đã cảm nhận được sự gột rửa của ánh mặt trời.
Viên Chiêu ở bên cạnh nắm lấy tay ta.
“Tang Tử, đợi nhi tử mười tuổi, hai chúng ta sẽ chấp ki/ếm giang hồ, trở thành hiệp sĩ, được không?”
Ý cười của ta tràn ngập.
“Được.”
Chấp ki/ếm thiên hạ, chàng ở đâu, tự do ở đấy.