Long Đế Bất Diệt

Hoa Tiến Tửu
Cập nhật:

Chương 4921-4925

Chương 4921 Số mệnh Địa đồ Chủ Thần này là một trong những chí bảo tối thượng của Lục Ly, Lục Ly chưa từng nói qua với bất cứ kẻ nào, ngay cả Lục Linh đều không quá rõ ràng, trước nay Lục Ly chỉ giải thích là hắn dùng một loại pháp trận kỳ dị. Hắn cũng không định nói điều này cho bất cứ ai, chính là sợ địa đồ Chủ Thần sẽ mang đến tai ương, lại không ngờ sẽ bị Đông Cảnh chi vương trực tiếp điểm xuyên. Lục Ly ngây người mất chừng ba giây, song sau đó không rời đi ngay, mà tính hỏi dò cho rõ ràng. Nếu Đông Cảnh chi vương đã biết rõ, vậy liền không cần thiết phải che che lấp lấp, hắn có rất nhiều nghi hoặc về thần khí này, bao gồm cả chuyện Băng Hậu, năm đó hắn từng nghĩ qua, Đông Cảnh chi vương chắc sẽ biết được ít nhiều, có cơ hội phải hỏi dò một phen. Giờ cơ hội tới! Lục Ly trầm tư tổn chức lại ngôn từ, sau đó khom lưng hỏi: - Cảnh Vương, Chủ Thần Khí, có phải là chỉ binh khí của Chủ Thần? Đông Cảnh chi vương trầm mặc, mãi mười mấy giây sau mới đáp nói: - Vốn là, dựa theo cảnh giới ngươi hiện tại thì không cần thiết phải biết những điều này, biết nhiều cũng chỉ hại ngươi. Chẳng qua ngươi đã được đến Chủ Thần Khí, vậy hẳn cũng được tiếp xúc với một ít tin tức, nói cho ngươi cũng không sao. Tinh thần Lục Ly khẽ động, vội lần nữa khom lưng nói: - Đa tạ Cảnh Vương. Đông Cảnh chi vương ngước mắt nhìn lên đỉnh đầu, nói: - Chắc hẳn ngươi cũng đoán được ít nhiều, trên đại viên mãn còn có một cảnh giới nữa, đó chính là cảnh giới Chủ Thần. Ở một phương diện nào đó, đại viên mãn quả thực đã đạt đến cảnh giới đại viên mãn, nhưng trên thực tế đại viên mãn chưa phải Thần Linh, bởi vì Đại Viên Mãn cũng chưa thoát khỏi trói buộc từ thiên địa pháp tắc, cũng sẽ chết. Trong khi đó cảnh giới Chủ Thần liền là cường giả chân chính, đã nhảy ra pháp tắc trói buộc, Chủ Thần không có hạn chế thọ nguyên, nếu không phải bị giết chết, như vậy Chủ Thần sẽ tồn tại vĩnh viễn. - Quả nhiên! Lục Ly hoảng nhiên chợt ngộ, điều này không khác suy đoán của hắn là mấy, thế giới này quả thực có Chủ Thần tồn tại, Chủ Thần cũng đích xác không bị pháp tắc ước thúc, trường sinh bất tử. Lục Ly tiêu hóa tin tức một phen, sau đó hỏi tiếp: - Cảnh Vương, năm đó có phải từng có một ít Chủ Thần vẫn lạc? - Ừm! Đông Cảnh chi vương liếc Lục Ly một cái nói: - Nếu không phải Chủ Thần vẫn lạc, sao ngươi có thể được đến Chủ Thần Khí này? Nếu ta không đoán sai, Chủ Thần Khí này hẳn là của Băng Hậu? Lục Ly khẽ nhíu mày, Đông Cảnh chi vương biết nhiều thật, hắn trầm ngâm một lát rồi nói: - Đúng vậy, ta cơ duyên xảo hợp tiến vào Băng Hậu Cung, được đến bảo vật này ở trong đó. Đáng tiếc Thần Văn trong Băng Hậu Cung quá mạnh, rất nhiều chỗ ta không cách nào phá giải. Cảnh Vương, hay là ngài... Đông Cảnh chi vương khoát tay ngắt lời Lục Ly, sau đó nói tiếp: - Đấy là cơ duyên của ngươi, Băng Hậu đã chọn ngươi đi vào, như vậy cũng chỉ ngươi mới có thể vào. Đời này ta không cách nào đột phá Chủ Thần, thế nên không cần phải đi lãng phí thời gian làm gì. - Đột phá? Lục Ly hơi ngớ, tròng mắt khẽ co rụt lại, hỏi: - Chủ Thần còn có thể đột phá? Đại viên mãn tiếp tục tu luyện liền có thể đột phá Chủ Thần? - Khó... Đông Cảnh chi vương thở dài nói: - Thế giới này tồn tại nhiều năm vậy rồi, nhưng chỉ đột phá năm vị Chủ Thần, các Chủ Thần còn lại đều là đất trời sinh ra, ta đã từng tìm kiếm qua rất nhiều cơ duyên, cũng tiến vào trong một ít di tích do Chủ Thần lưu lại, đáng tiếc cảnh giới Chủ Thần này không phải ai muốn đột phá là cũng có thể đột phá, thật sự quá khó. - Thì ra là thế! Ý niệm chuyển động trong đầu Lục Ly, hắn nhớ tới bức cảnh tượng nhìn thấy trong Băng Hậu Cung, một bàn tay khổng lồ nện nát thế giới, bèn hỏi: - Cảnh Vương, thế giới từ Tứ trọng thiên trở lên sụp đổ có phải là vì Chủ Thần đại chiến? Vấn đề này Đông Cảnh chi vương lại không trả lời mà chỉ khoát tay nói: - Chuyện đó ngươi không cần phải biết, biết cũng chẳng lợi gì cho ngươi. Ngươi chỉ cần nhớ kỹ, đừng loạn dùng Chủ Thần Khí, nhất là không nên loạn dùng đối với đại viên mãn Tiên Vực, một khi bị bọn hắn truy tung ra được, vậy thì ngươi rắc rối to. Ta không sống được bao nhiêu năm nữa, lúc ta còn sống bọn hắn không dám làm loạn, nhưng một khi ta chết rồi, ai cũng không giữ được ngươi. - Đa tạ Cảnh Vương! Lục Ly lần nữa khom lưng, suy nghĩ một phen rồi hỏi tiếp: - Cảnh Vương, ta nói là vạn nhất... vạn nhất khi đó Tiểu Bạch vẫn chưa đột phá đại viên mãn, vậy ngài có cách gì không? - Không có cách gì cả! Đông Cảnh chi vương đáp rất khẳng định: - Đời này cường giả và đại tộc mà ta đắc tội nhiều lắm, dù ta có lưu lại hậu thủ gì cũng vô dụng thôi. Đám Cảnh Vương kia chắc chắn sẽ không cho phép một người như ta lần nữa xuất hiện, bởi thế vạn nhất nó thật không thể đột phá, trong năng lực của mình, hi vọng ngươi giúp Tiểu Bạch một tay. - Yên tâm đi, Cảnh Vương, trừ phi ta chết, bằng không không một cường giả nào có thể tổn hại Tiểu Bạch. Lục Ly khẽ gật đầu, trong lòng có chút trầm trọng. Lời Đông Cảnh chi vương nói là thật, đời này hắn ép cho rất nhiều Cảnh Vương không thở nổi, không nói cái khác, chỉ nói riêng Bắc Cảnh chi vương thôi. Đợi Đông Cảnh chi vương chết rồi, hắn há có thể sẽ không trả thù? Đám Cảnh Vương còn lại cũng không khả năng ngồi nhìn Thôn Thiên Thú đại viên mãn thứ hai xuất hiện, bằng không bọn hắn sẽ tiếp tục bị chế áp mấy chục vạn năm. - Vấn đề sau cùng! Mặc dù thấy Đông Cảnh chi vương có vẻ không nguyện tán gẫu, song Lục Ly vẫn thoải mái hỏi: - Cảnh Vương, thế giới này có Chủ Thần còn sống không? - Có! Đông Cảnh chi vương đáp rất khẳng định: - Chẳng qua sau khi Tứ trọng thiên sụp đổ liền không còn thấy Chủ Thần xuất hiện nữa, nhưng mà ta biết chắc là có, còn về bọn họ giấu mình ở đâu, ta không thể cảm giác ra được. Rất nhiều chuyện, ngươi không nhất thiết phải đi truy cứu tìm hiểu, ngươi còn chưa đột phá đại viên mãn, những chuyện này biết càng nhiều, đối với ngươi lại càng bất lợi. Đi thôi, đợi sau này trước khi ta chết, mặc kệ tình hình thế nào, ta sẽ phái lão Vẫn tới gọi ngươi đi qua. Chương 4922 Bị bắt Đông Cảnh chi vương quay người nhìn vào Đông Vương Thành, không nói gì thêm, Lục Ly nhìn theo bóng lưng như núi kia, trong lòng càng thêm trầm trọng. Vương đã già rồi, sắp tới ngày quay về với đất, lần sau gặp mặt sợ rằng sẽ là lần cuối. Vị Cảnh Vương tuyệt thế uy danh hiển hách, ép cho quá nửa cường giả Tiên Vực không ngóc đầu lên được này cũng sắp đi tới điểm cuối cuộc đời mình. Lục Ly khom người vái chào một cái thật sâu, sau đó xoay lưng rời khỏi ban công, Vẫn đại nhân chờ ngay bên ngoài, đưa Lục Ly đi ra. Lúc tới cửa ra vào, hắn đưa cho Lục Ly một tấm lệnh bài, nói làm việc gì ở Đông Cảnh, chỉ cần cầm theo tấm lệnh bài này liền có thể kê cao gối mà ngủ. Vừa khéo Lục Ly đang muốn đi Quỷ Thần Sơn, vạn nhất kinh động tới ba tên đại viên mãn bên kia, có tấm lệnh bài liền có thể uy hiếp bọn hắn, lập tức cười nhận. Đưa mắt nhìn theo Lục Ly rời đi, Vẫn đại nhân xoay lưng về lại ban cạnh, đứng ở sau lưng Đông Cảnh chi vương. Đông Cảnh chi vương từ trên đài cao nhìn theo bóng lưng Lục Ly khuất dần, đột nhiên thở dài nói: - Lão Vẫn, năm đó ngươi mang Tiểu Bạch đi về, chắc không ngờ tiểu tử nhân gian phàm thế này lại có thể đi đến hôm nay, đúng không? Vẫn đại nhân gật đầu nói: - Đúng vậy, lúc đó hắn yếu như kiến hôi, theo ta thấy có thể xưng vương vưng bá ở Thần Giới là đã đến đầu, lại không ngờ giờ đã thành là minh chủ Thiên Loạn Tinh Vực. Trên người hắn có rất nhiều thần thông quỷ dị, theo như tình báo thu thập được, hiện tại chiến lực hắn hẳn đã vô địch dưới đại viên mãn. - Đáng tiếc! Đông Cảnh chi vương khẽ thở dài nói: - Hắn đi thiên phong, không đi chính đạo, xem ra đời này rất khó đột phá đại viên mãn. Chẳng qua nếu đi chính đạo, chắc hắn đã không có được chiến lực như bây giờ, có được tất có mất, thiên đạo mới dễ luân hồi. Vẫn đại nhân nghĩ nghĩ rồi nói: - Cảnh Vương, có cần lưu hắn lại, đưa đi mấy đại bí cảnh bồi dưỡng một phen, vạn nhất có thể đột phá đại viên mãn, như vậy cũng có trợ lực cực lớn cho Tiểu Bạch. - Không cần... Đông Cảnh chi vương khoát tay nói: - Mỗi một sinh linh đều có con đường riêng của mình, rất nhiều thứ không cách nào cưỡng cầu, cứ mặc hắn thôi, có thể đi bao xa là tạo hóa của hắn. Nếu Tiểu Bạch chú định không cách nào đột phá, vậy cũng là số mệnh của nó. … Ở lại mấy ngày trong Đông Vương Thành, đám người Bạch Thu Tuyết được dịp tận hưởng phong thái của đại thành Tiên Vực, sau khi mua sắm một đống lớn đồ mà các nàng cho là bảo vật, Lục Ly truyền tống đi Thần Khải Thành. Bên này Vũ đại nhân tựa hồ sớm đã được đến tin tức, lập tức đi ra nghênh đón các nàng, đồng thời bố trí các nàng vào ở trong trang viên của Tiểu Bạch. Vũ Dương Mạc Thiên Thiên Loan Tịch cũng chạy tới bồii cùng, ánh mắt Mạc Thiên Thiên và Loan Tịch nhìn Lục Ly có chút dị dạng. Tựa hồ như đang trách móc Lục Ly thật không dễ dàng mới tới Tiên Vực một chuyến, lại dẫn theo cả đám nương nương chính cung, trong lòng hắn rốt cục có chỗ cho các nàng không? Vũ đại nhân khoản đãi nhiệt tình, Mạc Thiên Thiên và Loan Tịch cũng tận tình nghĩa chủ nhà, sau khi nghe Lục Ly biểu thị phải đi làm chút chuyện, Mạc Thiên Thiên vỗ ngực bảo đảm sẽ chiêu đãi tốt mấy người Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương, bảo Lục Ly cứ yên tâm đi làm việc. Lục Ly và Vũ Dương nhậu một bữa, tán gẫu về chuyện Thiên Loạn Tinh Vực, Vũ Dương ẩn ước nghe nói qua, cảm thấy rất thổn thức. Hắn không ngờ thực lực huynh đệ này của mình lại cường hoành đến thế, thậm chí trở thành minh chủ Thiên Loạn Tinh Vực? Đêm hôm ấy, Lục Ly len lén chạy tới phòng Mạc Thiên Thiên, kết quả Loan Tịch cũng ở đấy. Hai người Mạc Thiên Thiên Loan Tịch lại không hề thẹn thùng, dù sao chuyện thế này trước kia cũng từng làm qua, mấy ngày sau Lục Ly sẽ rời đi, cơ hội khó được a. Ở lại mấy ngày, Lục Ly rời đi, Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương An Lộ Nhi Kỳ Đinh Đông tự có Mạc Thiên Thiên Loan Tịch đi chiếu cố, mấy người Mạc Thiên Thiên đều cư trú ở Thần Khải Thành, ở Đông Cảnh có ai dám làm loạn? Ngoài ra chắc Vũ đại nhân cũng có an bài, không cần lo lắng cho an toàn của các nàng. Lục Ly phóng thích Thần Dịch Thuật, cải biến dung mạo, sau đó nhờ Vũ đại nhân an bài hắn truyền tống đi tới thành trì phụ cận Quỷ Thần Sơn. Đến thành trì xong hắn liền tiềm hành rời đi, mất chừng nửa ngày thì tới được dưới chân núi Quỷ Thần Sơn. Lần nữa nhìn ngọn núi khổng lồ kia, từ xa xa Lục Ly đã cảm thấy tim đập thình thịch, ngọn núi này có được ma lực kỳ dị, có thể khiến người ta bất giác cảm thấy bất an, cảm thấy không thoải mái. Nếukhông phải Thiên Dạ Tử Hề ở bên trong, hắn chắc chắn sẽ không tới gần nơi này. - Huyết Linh Nhi, xuất phát đi! Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi, đồng thời dặn dò nói: - Ngươi chỉ phá giải Thần Văn, không cần xâm nhập, cũng không cần chạm vào thứ khác, trong này rất tà môn, phá giải Thần Văn xong ngươi không cần quản gì nữa cả. Huyết Linh Nhi tỏ ý đã hiểu, chui xuống lòng đất, Lục Ly thì tiến vào pháp giới mở ra địa đồ Chủ Thần theo dõi tình hình. Huyết Linh Nhi trước là quan sát một lúc, dò xét suốt một canh giờ, mãi khi Lục Ly lách mình đi ra, Huyết Linh Nhi mới truyền âm nói: - Thần Văn này tương đối phức tạp, chẳng qua không làm khó được ta, đoán chừng mất khoảng nửa tháng liền có thể phá giải. Trên Thần Văn có đạo ấn, đạo ấn kia ta không phá giải được, chỉ có thể phá giải Thần Văn. - Ngươi không cần để ý đạo ấn! Lục Ly vung tay nói: - Chỉ cần phá giải Thần Văn là được, chuyện còn lại cứ để ta. Huyết Linh Nhi lần nữa chui xuống đất, Lục Ly về lại trong pháp giới, thông qua địa đồ Chủ Thần câu thông với Thiên Dạ Tử Hề, Thiên Dạ Tử Hề nghe được truyền âm từ Lục Ly, lập tức mừng rỡ không thôi, cuồng hỉ nói: - Lục ca ca, ngươi quá lợi hại, Thần Văn cường đại như thế mà cũng phá được. Lục ca ca, ngươi cứ phá giải đi, không cần để ý tới đạo ấn, ngay sau khi Thần Văn phá mở, ta có thể khoái tốc hủy đi đạo ấn. Đến lúc đó ta lao ra, chúng ta lập tức rút lui, chỉ cần không bị ba tên đại viên mãn kia bắt được liền không sao. Chương 4923 Bị bắt (2) - Đại viên mãn cứ giao cho ta! Lục Ly thản nhiên nói: - Ngươi không việc gì phải gấp, dù đại viên mãn tới, ta cũng có thể xử lý, bọn hắn không dám giết chúng ta. - Được rồi! Thiên Dạ Tử Hề yên tâm, Lục Ly không phải người thích khoác lác, trước đây chung đường với Lục Ly, Lục Ly chưa từng lừa qua nàng, Lục Ly đã nói vậy rồi, trong lòng nàng bất giác yên tâm lên nhiều. Lục Ly không nói chuyện với Tử Hề nữa mà tập trung theo dõi tình hình xung quanh, nếu có thể không kinh động tới ba tên đại viên mãn kia, vậy là tốt nhất, tránh miễn được rất nhiều phiền toái không cần thiết. Bởi thế hắn giám sát nguyên một khu vực phương viên ức vạn dặm, sát bên này là địa bàn ba đại tộc, mỗi đại tộc đều có một đại viên mãn, trong đó có hai đại viên mãn là Tiên thú. Huyết Linh Nhi phá trận hẳn sẽ không kinh động đến đại viên mãn, đại viên mãn không động tay động chân ở trong Thần Văn, bởi vì đạo ấn là do bọn hắn lưu lại, động tới đạo ấn bọn hắn tất sẽ biết được, bởi thế không cần phải vẽ rắn thêm chân làm gì. Rất nhanh, nửa tháng trôi qua, bên này Huyết Linh Nhi sắp hoàn thành. Lục Ly truyền âm cho Thiên Dạ Tử Hề nói: - Ngươi chuẩn bị sẵn sàng đi, bên này sắp phá rồi, nhiều nhất một canh giờ nữa! - Được! Thiên Dạ Tử Hề nghiêm mặt lại, ngồi xếp bằng trước mặt pho tượng, nhắm mắt nhập định, đợi một canh giờ sau, Thần Văn bên ngoài sáng lên, Lục Ly lập tức truyền âm nói: - Động thủ! Ông! Pho tượng trước mặt Thiên Dạ Tử Hề phát sáng, tiếp đó Quỷ Thần Sơn xuất hiện dị biến, hắc vụ xung quanh khoái tốc hội tụ, lần nữa ngưng thành bộ dạng một nữ nhân. Một luồng khí tức khủng bố truyền ra, hung thú Tiên Thú quanh phương viên vạn dặm lập tức kinh hãi chạy tứ tán. Rầm rầm rầm! Nữ nhân do hắc vụ ngưng tụ phân ra từng đoàn hắc vụ, đánh lên đạo ấn trên Thần Văn, đạo ấn tỏa ra quang mang vạn trượng, nhưng chẳng mấy chốc liền bị đánh nát, không gian bốn phía bị xé nứt, không gian ba động truyền khắp phương viên vạn dặm, vô cùng khủng bố. Nữ nhân do hắc vụ ngưng tụ thành liên tục oanh kích, ba đạo ấn bị cường hành đánh nát, phong ấn bị phá. Lục Ly truyền âm cho Tử Hề nói: - Mau ra đây, ta mang ngươi rời đi! Tử Hề mở mắt, quỳ xuống dập đầu với pho tượng ba lượt, sau đó lao nhanh ra khỏi đại điện, men theo sơn động vút thẳng ra ngoài. Thân hình Lục Ly chớp hiện, bắt lấy Tử Hề, Huyết Linh Nhi cũng vọt ra, tiến vào trong người Lục Ly. Ông! Đúng này, giữa không trung đột nhiên có một đạo gợn sóng chớp động, tiếp đó thiên địa chi lực từ bốn phương tám hướng trấn áp tới, cả người Lục Ly và Tử Hề đều bị trấn áp, hoàn toàn không thể động đậy. Giữa trời hiện ra một thân ảnh, là chủng tộc kỳ dị, trên đầu có sừng, mắt mảu đỏ, sau lưng mọc hai cánh, khí tức dọa người, rõ ràng là cường giả đại viên mãn. Lộp bộp! Trong lòng Lục Ly trầm xuống, hắn vạn vạn không nghĩ tới có đại viên mãn tiềm phục gần đây, vốn tưởng phải đến khi oanh kích đạo ấn đại viên mãn mới có cảm ứng, là hắn chủ quan. Trong lòng không khỏi ngấm ngầm cầu nguyện, hi vọng đại viên mãn này đừng chưa hỏi gì cả đã trực tiếp ra tay oanh sát hắn, thế thì đúng là chết oan. Đại viên mãn này không nhìn Lục Ly mà có chút hiếu kỳ nhìn chằm chằm Tử Hề, sau đó vung tay trảo lấy, Tử Hề khoái tốc bay lên không, bị tay hắn bắt lấy cổ. Hắn trầm giọng hỏi: - Tiểu nữ oa, ngươi từ bên trong đi ra? Tử Hề bị túm cổ, nét mặt tái nhợt. Nàng không bị thiên địa chi lực trấn áp, song không dám làm loạn, tròng mắt khẽ đảo rồi nói: - Lục ca ca không liên quan gì tới việc này, ngươi thả hắn, không thì ta không nói gì cả. - Ha ha! Ánh mắt Đại Viên Mãn lộ ra khí tức hung lệ, cười lạnh nói: - Tiểu nữ oa, ngươi còn dám uy hiếp bản tọa? Có tin bản tọa khiến Lục ca ca của ngươi thịt nát xương tan ngay lập tức không? - Ngươi dám khiến ta thịt nát xương tan? Ngươi không sợ toàn tộc bị giết? Thần niệm Lục Ly quét tới, lạnh giọng truyền âm nói: - Ta là bằng hữu của Vẫn đại nhân, ngươi dám động tới ta thử xem? … Trọn cả Tiên Vực chỉ có một Vẫn đại nhân, thân là đại viên mãn tại Đông Cảnh, đối với ba chữ Vẫn đại nhân tự nhiên như sấm bên tai. Vẫn đại nhân thuộc nhóm đại viên mãn cùng theo Đông Cảnh chi vương sớm nhất, cũng là một trong những đại viên mãn chiến lực mạnh nhất trong Đông Cảnh, Đông Cảnh chi vương bình thường không mấy quản lý sự vụ, về cơ bản chuyện lớn chuyện nhỏ đều do một tay Vẫn đại nhân xử lý. Trong mắt tên đại viên mãn này chớp qua một tia nghi hoặc, sau đó sát ý lấp lánh, lạnh giọng nói: - Chỉ bằng ngươi? Lục Ly biết mạng nhỏ của mình xem như đã được giữ lại, hắn vội truyền âm nói: - Trên người ta có lệnh bài của Vẫn đại nhân! Lục Ly vừa dứt lời, thiên địa chi lực trấn áp trên người hắn chợt tan biến, hiển nhiên đại viên mãn này không sợ hắn trốn mất, ở trong mắt hắn Lục Ly chỉ là một tên Thánh Hoàng sơ kỳ, không khác gì con sâu cái kiến cả. Giới chỉ trên tay Lục Ly sáng lên, lấy ra một tấm lệnh bài trực tiếp vứt đi qua, đại viên mãn tiếp lấy, nhìn lướt qua, lập tức không giấu được vẻ ngạc nhiên. Lệnh bài này vừa nhìn liền biết là thật, bởi vì trong lệnh bài có đạo ấn, tuỳ ý cảm ứng một phen liền có thể phân biệt thật giả, thân là đại viên mãn Đông Cảnh, há có thể không biết đây là lệnh bài của Vẫn đại nhân? Hắn ném trả lại lệnh bài, hỏi: - Ngươi là ai? Tại sao có được lệnh bài của Vẫn đại nhân? - Ta là ai không quan trọng! Lục Ly trả lời: - Quan trọng lệnh bài này là thật, không tin ngươi có thể đi kiểm chứng, ngoài ra chúng ta có thể rời đi được rồi chứ? - Ngươi có thể đi! Đại viên mãn kia lạnh lùng nhìn Tử Hề nói: - Nha đầu này không thể đi! Nội tâm Lục Ly thoáng trầm xuống, hỏi: - Nàng là bằng hữu của ta, ta nhất định phải mang nàng đi! Còn mong đại nhân ngài nể mặt ta, cũng là nể mặt Vẫn đại nhân! - Bản tọa tất nhiên phải nể mặt Vẫn đại nhân! Chương 4924 Kim lão ma Câu trả lời của tên đại viên mãn lại khiến nội tâm Lục Ly càng trầm xuống: - Không phải Vẫn đại nhân, ngươi tưởng ngươi còn có thể sống? Nha đầu này can hệ đến bí mật Quỷ Thần Sơn, năm đó từng có không ít tộc nhân tộc ta chết ở Quỷ Thần Sơn, bản tọa há có thể không làm rõ việc này? Tiểu tử, thức thời thì cút ngay lập tức, đừng ép bản tọa trở mặt. Trên thân đại viên mãn cuộn trào sát khí, Tử Hề thấy cảnh đó, vội vàng nói: - Lục ca ca, ngươi đi mau, đừng quản Tử Hề. Sự tình đã thành công một nửa, Lục Ly há có thể lui về? Năm đó Tử Hề và hắn kết bạn mà đi, bỏ ra không ít sức, cũng tính là từng cứu mạng hắn. Hắn làm sao có thể mặc kệ, thế là đành thở dài nói: - Ngươi có thể không nể mặt Vẫn đại nhân, nhưng có dám không nể mặt Cảnh Vương? Nếu ngươi dám khó xử nàng, ta lập tức đi Đông Vương Thành cầu kiến Cảnh Vương. - Hả? Trong mắt tên đại viên mãn kia chớp qua một tia kinh kỳ, cười nói: - Tiểu tử, không ngờ ngươi còn là một đại nhân vật? Đi, ngươi đi cầu Cảnh Vương đi, chỉ cần Cảnh Vương hạ lệnh, bản tọa lập tức thả nàng. Bản tọa ở ngay trong Tử Kim Sơn gần đây, ngươi tùy thời có thể đến tìm ta. Đại viên mãn chậm rãi bay về hướng tây, thấy cảnh đó, Lục Ly vội vàng trầm giọng quát: - Cho ta thời gian mười ngày, ta tất tới Tử Kim sơn, nếu ngươi dám làm hại nàng, ta thề diệt tộc ngươi! - Ha ha ha! Đại viên mãn kia bật cười ha hả nói: - Được, bản tọa chờ ngươi mười ngày, ta lại muốn xem xem, ngươi diệt tộc bản tọa thế nào! Đại viên mãn gia tốc, rất nhanh liền tan biến ở phương xa. Lục Ly không dám dừng lại đây lâu, sợ hai tên đại viên mãn khác cũng tới, khi ấy thì phiền phức to. Hắn tiềm ẩn rời đi, đi đến thành trì phụ cận, lấy ra lệnh bài Vẫn đại nhân, để bên này an bài trực tiếp truyền tống tới Đông Vương Thành. Có lệnh bài Vẫn đại nhân quả nhiên rất thuận tiện, bên này lập tức an bài cho hắn ngồi tế đàn truyền tống đến thẳng Đông Vương Thành. Sau khi đến Đông Vương Thành, Lục Ly nhắm thẳng Đông Vương Phủ mà đi, tới cửa ra vào lấy ra lệnh bài yêu cầu được gặp Vẫn đại nhân. Lát sau, một tên Thánh Hoàng dẫn Lục Ly đi vào, ở trong một tòa thành bảo, Lục Ly gặp được Vẫn đại nhân. Vẫn đại nhân chính đang cầm kéo cắt sửa một mảnh hoa hoa cỏ cỏ, nhìn qua căn bản không giống cường giả chí tôn, ngược lại càng giống một lão nông. Lục Ly tiến lại, hành lễ với Vẫn đại nhân, kẻ sau nhìn hắn một cái rồi nói: - Gặp chuyện phiền toái? - Vâng! Lục Ly khẽ gật đầu, không dám giấu diếm nói: - Ta có một người bạn, trước đó bị nhốt ở Quỷ Thần Sơn, lần này ta tới chính là để cứu nàng. Vừa nãy phá giải Thần Văn do ba tên đại viên mãn bố trí ở đó, kết quả bị một tên đại viên mãn bắt lại. Ta lộ ra lệnh bài của đại nhân, hắn thả ta, lại mang đi vị bằng hữu kia. Ta đã báo ra danh hào Đông Vương, nhưng hắn nói Đông Vương hạ lệnh hắn mới thả người, hắn ở ngay trong Tử Kim Sơn. - Kim Lão Ma? Vẫn đại nhân ngừng lại động tác cắt hoa trên tay, trầm ngâm một lát rồi nói: - Ta nhớ được hơn một trăm năm trước, Quỷ Thần Sơn xuất hiện dị biến, tựa hồ chết không ít võ giả, việc này có liên quan gì đến bằng hữu kia của ngươi không? Lục Ly thành thật đáp: - Trong Quỷ Thần Sơn hẳn là có một tàn hồn, là của tiên tổ bằng hữu ta, bằng hữu ta tiến vào, tàn hồn kia thôn phệ linh hồn mười mấy vạn võ giả gần đó. Tình huống cụ thể ra sao ta còn chưa kịp hỏi, nhưng đương thời bằng hữu kia chỉ mới năm sáu tuổi, đơn thuần thiện lương, mười mấy vạn võ giả khi ấy hẳn không phải nàng giết, nàng cũng không có năng lực như thế! Vẫn đại nhân tiếp tục trầm mặc, mãi lát sau mới nói: - Việc này nếu là đại viên mãn nào khác, ta truyền câu nói đi qua liền xong, nhưng tên Kim Lão Ma này tương đối khó quấn. Hắn không thuộc phái hệ Cảnh Vương mà thuộc phái hệ Đông Cảnh chi vương đời trước, thực lực hắn rất mạnh, tương đối kiệt ngạo không thuần. Việc này có hơi khó xử lý, trừ phi Cảnh Vương hạ lệnh, bằng không hắn sẽ không nể mặt, nhưng chút việc nhỏ thế này... Ý tứ Vẫn đại nhân rất rõ ràng, chỉ vì chút việc nhỏ mà muốn đi tìm Đông Cảnh chi vương cường hành đè xuống thì không quá thích hợp, vốn phái hệ kia với bên này đã sớm bằng mặt không bằng lòng, sợ sẽ dẫn lên Đông Cảnh hỗn loạn. Trong lòng Lục Ly trầm xuống, vốn hắn tưởng đây là chuyện nhỏ, Vẫn đại nhân ra mặt liền có thể giải quyết, Đông Cảnh chi vương cũng nói có chuyện gì cứ tìm Vẫn đại nhân, giờ lại phát hiện không dễ xử lý như mình tưởng tượng. Lục Ly thấy Vẫn đại nhân một mực không cất tiếng, đoán chừng trong lòng không quá muốn giúp. Hắn ngập ngừng một lát rồi hỏi: - Vẫn đại nhân, nếu ta khai chiến với tộc này thì sẽ có hậu quả gì? Liệu có dẫn lên phái hệ kia phản đánh? - Ngươi? Khai chiến? Vẫn đại nhân hơi ngớ, nhưng sau đó lại lần nữa trầm mặc, lát sau mới nói: - Hậu quả thì không có hậu quả gì cả, ngươi để tiểu Vũ dẫn đi qua, cứ nói ngươi là bằng hữu của Tiểu Bạch, lấy thân phận ngươi đi khai chiến, tộc quần còn lại trong phái hệ bọn hắn sẽ không dám đi hỗ trợ. Chỉ là thực lực Kim Lão Ma không kém gì ta, ngươi không sợ chết? Lục Ly mím môi nói: - Vẫn đại nhân, Kim Lão Ma có thể nhìn ra Vô Ngân Đạo của ta không? Vẫn đại nhân nhíu mày, nghĩ nghĩ rồi nói: - Ngươi phóng thích để ta thử cảm ứng một phen. Lục Ly vội phóng thích Vô Ngân Đạo, thân hình bay tới bên phải Vẫn đại nhân, Vẫn đại nhân nhắm mắt lại cảm ứng, qua nửa nén hương mới đột nhiên nhìn về hướng Lục Ly nói: - Kim Lão Ma muốn phát hiện ra ngươi hẳn là tương đối khó khăn, nhưng cũng không loại trừ khả năng hắn có thể phát hiện ra được. Nếu ngươi khai chiến, tuyệt đối không thể ở một chỗ quá lâu, càng không nên chủ động áp sát hắn. - Ta hiểu rồi! Lục Ly lập tức tự tin lên hẳn, mặc dù phía Vẫn đại nhân không tỏ rõ thái độ, nhưng đôi khi không tỏ thái độ chính là một loại thái độ. Đại viên mãn còn lại trong phái hệ Kim Lão Ma không dám động, chỉ có mỗi tộc Kim Lão Ma, lại chỉ có một tên đại viên mãn, Lục Ly việc gì phải sợ? Chương 4925 Nể mặt tiểu chủ Lục Ly lui xuống, đi tìm Vũ đại nhân, Vẫn đại nhân thì lại buông xuống cái kéo, đi tới ban công ở tầng đỉnh Đông Vương Phủ. Hắn bẩm báo lại một lượt sự tình, Đông Vương không nói gì thêm, chỉ khẽ khoát tay. Đông Vương không lên tiếng, bản thân điều này chính là ngầm mặc nhận hành động của Lục Ly. … Vẫn đại nhân chỉ ra một con đường, Lục Ly cũng không còn đường khác để đi, trừ phi hắn không muốn cứu Tử Hề. Tử Hề và hắn cùng lúc trải qua nhiều mưa gió như vậy, có thể tính là từng cứu mạng hắn, hắn không có năng lực thì thôi, nhưng giờ có năng lực, há lại có thể ngồi nhìn không quản? Lục Ly bí mật truyền tống đến Thần Khải Thành, sau đó lập tức tìm tới Vũ đại nhân, lấy ra lệnh bài Vẫn đại nhân thỉnh cầu hắn phối hợp. Lục Ly kể qua một lượt sự thể, Vũ đại nhân nhíu mày nói: - Lục Ly, Kim Lão Ma nổi danh kiệt ngạo không thuần, hắn là hậu đại trực hệ của Đông Cảnh chi vương đời trước, bởi thế có đôi khi Cảnh Vương cũng không thể làm quá đáng, bằng không rất dễ dẫn lên phái hệ kia bất mãn. Nếu ngươi đắc tội hắn, hắn cũng sẽ không nể mặt Cảnh Vương, một đường truy sát ngươi đến chết, thậm chí có thể truy sát tới Thiên Loạn Tinh Vực. - Tình hình thế nào ta đã hiểu rõ! Lục Ly lạnh lùng nói: - Hắn có thể truy sát tới Thiên Loạn Tinh Vực hay không ta không biết, nhưng chỉ cần các đại viên mãn còn lại không nhúng tay, ta có thể giết cho tộc quần bọn hắn không còn mảnh giáp. Hơn nữa ta cũng không phải không có cách đối phó đại viên mãn, chọc giận ta, đại viên mãn cũng phải chết. - Ách... Vũ đại nhân không ngờ Lục Ly lại ngang tàng đến vậy? Giờ mới qua bao nhiêu năm, không ngờ đã dám khiêu hấn đại viên mãn? Vũ đại nhân không phải Vẫn đại nhân, chuyện Đông Cảnh hắn không tư cách nhúng tay, Vẫn đại nhân có thể thông qua trinh sát nằm vùng của Đông Cảnh để bí mật thăm dò tin tức, Vũ đại nhân lại chỉ có thể quản mỗi Thần Khải Thành. Vũ đại nhân thoáng dừng một lát rồi hỏi: - Ngươi cần ta phối hợp thế nào? Lục Ly không gấp gấp, mà trước để Vũ đại nhân đi thu thập tư liệu về tộc quần Kim Lão Ma, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Không hiểu rõ tình hình rất dễ đưa ra phán đoán sai lầm. Tư liệu ngược lại rất dễ tìm, dù sao phía Kim Lão Ma mặc dù sa sút, nhưng trước kia cũng đã từng là siêu cấp đại tộc, đại tộc thoát thai từ Đông Cảnh chi vương, muốn đê điệu đều không được. Lục Ly không báo tin cho mấy người Bạch Thu Tuyết Bạch Hạ Sương, Mạc Thiên Thiên dẫn các nàng ra ngoài chơi, Lục Ly không muốn chuyện này ảnh hưởng đến các nàng. Quay đầu đợi khi khai chiến hắn sẽ dặn Mạc Thiên Thiên dẫn mọi người đến Đông Vương Thành, ở bên đó sẽ càng an toàn. Hơn nửa ngày sau, Vũ đại nhân cầm về một đống lớn tư liệu, đều là liên quan tới tộc quần Kim Lão Ma. Tộc quần Kim Lão Ma là một loại Tiên Thú, tên Nhai Thú, số lượng không ít, lúc huy hoàng tộc quần từng có ngàn vạn Tiên Thú, Tiên Thú cấp bậc đại viên mãn cũng lên tới hơn mười con. Khi ấy tộc quần Tiên Thú này chế áp toàn bộ Đông Cảnh, thậm chí ép cho nửa Tiên Vực đều không thở nổi. Tộc này rất cuồng, đắc tội vô số đại tộc, sau khi Đông Cảnh chi vương đời trước chết đi, tộc này liền bị mấy đại tộc Cảnh Vương liên thủ tấn công. Khi ấy Đông Cảnh bị giết cho máu chảy thành sông, tộc này cũng thiếu chút bị diệt. Sau cùng may nhờ lão cha Tiểu Bạch đi ra, suất lĩnh Tiên Thú và cường giả còn lại của Đông Cảnh, đương cự với thế công từ mấy đại Cảnh Vương, đồng thời thành công chiến thắng, diệt sát mười tên đại viên mãn, uy chấn toàn thiên hạ. Sau đó lão cha Tiểu Bạch thay thế Đông Cảnh chi vương tiền nhiệm, chế áp toàn bộ Đông Cảnh, cũng chế áp hơn phân nửa Tiên Vực. Lão cha Tiểu Bạch tại vị đến nay đã hơn sáu mươi vạn năm, tộc Nhai Thú thiếu chút bị diệt, tất cả đại viên mãn đều bị giết, đến sau trải qua mấy chục năm phát triển, tộc này mới lần nữa cường đại trở lại. Chẳng qua nhờ có dư ấm từ tổ tiên năm đó, ở Đông Cảnh tộc này rất ngông cuồng, luôn tự xưng mình là hậu đại Cảnh Vương. Náo rất nhiều lần, rất không dễ nhìn, đến sau bị lão cha Tiểu Bạch trấn áp một lần, hơi thành thật một chút. Đây cũng là nguyên nhân Kim Lão Ma không nể mặt Vẫn đại nhân, nếu là Đông Cảnh chi vương cường hành hạ lệnh, Kim Lão Ma liền không thể không tuân theo, nhưng mặt mũi Vẫn đại nhân hiển nhiên vẫn còn chưa đủ. Lục Ly đọc suốt hơn nửa ngày, trong lòng càng thêm tự tin. Hắn dặn dò Vũ đại nhân một phen, Vũ đại nhân rất đành chịu, Vẫn đại nhân lệnh hắn phối hợp, hắn há dám không theo. Hắn rất rõ ràng một điểm, ở một trình độ nào đó, ý của Vẫn đại nhân thực ra là đại biểu cho ý của Đông Cảnh chi vương, nếu Cảnh Vương đã muốn hắn đi, hắn há có thể không đi? Thế là bèn dẫn theo hai tên thủ hạ, cùng Lục Ly trực tiếp truyền tống đi Tử Kim Thành, đây là thành trì mà Nhai Thú tộc đang cư trú. Nhai Thú tộc sau khi tu luyện đến Lục Kiếp liền đều có thể hóa hình, trong thành này cư trú hơn hai mươi vạn Nhai Thú. Ở đây không có chủng tộc nào khác mà chỉ có mỗi Nhai Thú tộc. Thực lực Vũ đại nhân không tính quá mạnh, chẳng qua hắn có được thân phận rất thân phận, đó chính là đại quản gia Thần Khải Thành. Nói cách khác hắn là quản gia của Tiểu Bạch, là đại tướng số một dưới tay Tiểu Bạch, từ một ý nghĩa nào đó có thể đại biểu cho Tiểu Bạch. Bởi thế Vũ đại nhân đi đến, lập tức dẫn lên Nhai Thú tộc coi trọng, Nhai Thú tộc tới mấy tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, khách khí nghênh đón đám người Vũ đại nhân. Lục Ly sử dụng Thần Dịch Thuật, đứng ở sau lưng Vũ đại nhân, cường giả Nhai Thú tộc đều tưởng hắn là thuộc hạ của Vũ đại nhân nên không quá để ý. - Vũ đại nhân, ngươi chính là khách quý ít gặp a! Nhị trưởng lão Nhai Thú tộc mở miệng nói: - Không biết lần này Vũ đại nhân đến Tử Kim Thành là có chuyện quan trọng gì muốn phân phó, cứ việc nói, Nhai Thú tộc ta nhất định toàn lực phối hợp. Vũ đại nhân cười cười nói: - Không dám phân phó, có chút chuyện muốn cầu Kim Tộc Vương nể mặt tiểu chủ! - Tiểu chủ?