Chương 15
Bữa tiệc chia tay Patiya được tổ chức tại phòng Hoàng gia. Người chủ trì của bữa tiệc nàv là Wanchai, với mục đích muốn tác thành cho Patiya và Paremai.
Trong bữa tiệc sinh nhật bố mình, Wanchai là người đầu tiên phát hiện ra Patiya có thể đã bị tiếng sét ái tình của Paremai đánh trúng. Theo sự quan sác của cô thì cứ mỗi lần Paremai ra nhảy với đội trưởng Tula hay một vị quan chức cảnh sát nào đó là anh lại có phản ứng.
Phải thừa nhận là lúc đầu cô không thích Patiya, thậm chí là còn ghét là đằng khác. Nhưng sau khi được tiếp xúc với anh, cô đã thay đổi quan điểm, cô nhận ra rằng anh là ngườỉ đàn ông rất đáng quan tâm, đáng để kiếm tìm với tính cách nghiêm nghị, thông minh sắc bén lại hài hước hóm hỉnh.
Nửa tiếng sau, Patiya là người đầu tiên bước vào phòng. Anh ngạc nhiên thốt lên: “Hóa ta mọi người lén tụ tập ở đây để tổ chức tiệc chia tay tôi à? Thảo nào hôm nay ai cũng mất hút cả, không ai chịu đi với tôi”.
Patiya hỏi mọi người, giọng vui vẻ pha sự xúc động. Anh liếc mắt tìm kiếm, trong giây lát, anh cảm thấv thất vọng vì không thấy bóng dáng Paremai.
“Đây là ý tưởng của ai vậy?”. Patiya hỏi bâng quơ, mắt liếc nhìn đồ ăn mặn ngọt, hoa quả và đồ uống được sắp xếp theo kiểu buffet trên bàn giữa phòng.
“Cô Wanchai ạ”. Luật su Weha trả lời khiến cho người được nhắc tới suýt bị sặc.
“Không. Người nghĩ ra đầu tiên là chồng tôi đấy”. Wanchai đẩy trách nhỉệm sang cho chồng, nét mặt bình thản.
Sila cũng suýt nữa bị sặc Champagne. Wanchai liền đưa tay ra khẽ vuốt lưng cho chồng. Anh nắm lấy bàn tay nhỏ của vợ rồi trả lời: “Thì chúng tôi cùng nhau bàn tính. Đêm mai anh Pat quay về Mỹ, cũng nên có bữa tiệc chia tay chứ. Anh Pat vừa mới về còn mệt, hay anh đi rắm rửa thay quần áo trước đã?’’.
Mọi người đều dùng tiếng Anh để cho luật sư David và bác Chong hiểu. Bác Chong vội nói thêm: “Đúng đấy. Tôi đã chuẩn bị một bộ đồ mới đặt sẵn trên giường cho cậu rồi đấy”.
“Cám ơn bác nhiều. Vậy tôi xin mọi người nửa tiếng nhé”. Nói rồi anh bước thẳng vào phòng ngủ.
Wanchai nhìn chồng với ánh mắt lo lắng: “Sao Pare vẫn chưa đến? Đúng ra là phải đến rồi chứ”.
“Bình tĩnh nào. Bà mối không được nóng vội biết không?”
Wanchai lườm, cãi lại: “Tại em muốn cho hai người họ kết đôi với nhau mà”.
Không chỉ có Sila mà Weha đứng ngay bên cạnh cũng cười theo. Viên luật sư trẻ nói: “Đừng nói thế kẻo bác Chong nghe thấy. Bác ấy giữ anh Pat cứ như rắn hổ mang giữ trứng đấy”.
Wanchai tròn mắt kinh ngạc, chưa kịp trả lời viên luật sư trẻ thì có riếng gõ của vang lên. Cô đoán là Paremai.
Đúng là Paremai thật. Wanchai mở cửa đồng thời reo lên khi nhìn thấy cô em khóa dưới. Cô ngắm nghía Paremai rồi xuýt xoa khen ngọi: “Đẹp và rất nữ tính Pare ạ. Chắc chắn anh Pat phải sửng sốt cho mà xem. Khiêu khích anh ấy cho nhiều vào nhé”.
Paremai bước vào chào hỏi và xin lỗi mọi người vì đến muộn. Tất cả mọi người, ngoại trừ bác Chong, đều không giấu được ánh mắc ngưỡng mộ khi chào hỏi cô, đặc biệt là Weha, người nhận đóng vai bạn trai của cô trong đêm nay: “Không biết tôi có thoát khỏi cùi tay của anh Pat không nhỉ? Không biết tôi đã sai hay đúng khi nhận lời làm bạn của cô Pare”. Weha giả vờ tỏ ra sợ hãi khi giễu cợt. Anh chuyển sang nói tiếng Thái để David và bác Chong không nghe được.
Paremai đỏ mặt, khẽ hỏi: “Tại sao ạ?”.
“Thì cô Pare đẹp tới mức này, ai thấy mà không xay mê thì tôi cho rằng người đó đúng là có mắt không tròng đấy”.
Patiya từ phòng ngủ bước ra trong bộ lễ phục mà bác Chong chuẩn bị, anh lạnh người khi trông thấy Paremai đang cầm ly đồ uống đứng nói chuyện với Weha và David ở gần bức tường bằng kính. Trong giây phút đó, anh quên mất đã hạ quyết tâm rằng không quan tâm tới cô nữa. Nỗi nhớ nhung da diết vì không được gặp cô trong suốt ba ngày qua chợt chiếm chọn tâm trí anh. Anh cố gắng giữ nét mặt bình thản, bước tới chào hỏi với tư cách chủ nhà: “Anh không nghĩ là em lại đến vì thấy em nói là có hẹn với bạn?”. Chàng đạo diễn trẻ lén ngắm nhìn thân hình cô bằng ánh mắt khen ngợi. Tối nay Paremai đến với bộ váy dài lịch sự nhưng nó càng khiến cô trở nên hấp dẫn hơn.
“Tình cờ xong sớm ạ”. Peramai trả lời rồi mỉm cười, cô gợi chuyện: “Vụ án của Yaimai tiến triển đến đâu rồi? Anh kể cho em nghe đi”. Cô nhẹ nhàng hỏi bằng tiếng Anh để David có thể giam gia cùng.
Anh nhấp một ngụm đồ uống ưa thích của mình rồi trả lời: “Những người anh tiếp xúc thì trước mắt chưa thấy ai có sơ hở gì. Nhưng còn bốn người nữa anh vẫn chưa nói chuyện được”.
“Thật tiếc. Em cứ nghĩ đã tìm được manh mối gì đó”.
“Anh cũng không muốn làm cho em thất vọng đâu em yêu ạ…Nhưng anh không có đủ thời gian để truy tìm từng người xem ai là thủ phạm. Hãy đợi anh quay lại nhé? Anh sẽ kiếm cớ để đi gặp bọn họ một lần nữa”.
“Anh đi bao lâu?”
Patiya cười chế nhạo: “Nhà của anh ở Mỹ đấy em yêu ạ, không phải ở đây đâu. Nhưng dù sao anh cũng sẽ quay lại ngay khi xong việc ở bên đó”.
“Vụ án của anh ở bên ấy thế nào rồi? Anh có cơ hội để trắng án không? Xin lỗi nếu như tôi đã xen vào việc riêng của anh”. Wanchai lên tiếng hỏi.
Patiya quay sang trả lời Wanchai: “Tôi nghĩ rằng cơ hội trắng án khá cao, phải không David?”.
“Đúng vậy. Vì anh Pat thực sự bị oan”.
“Dễ vậy sao ạ? Trong khi vụ án là lạm dụng trẻ em vị thành niên, chẳng phải luật pháp bên đó trừng trị tội này rất nghiêm khắc sao?” Paremai hỏi theo hướng nhận xét.
Patiya quay ngoắt lại nhìn cô, nhíu mày cao như muốn trêu chọc: “Anh không nghĩ rằng em cũng quan tâm tới vụ này đấy”.
Paremai đỏ mặt, vội quay mặt tránh đi chỗ khác rồi đáp lại: “Em giống anh thôi. Đối với người chỉ muốn cắn mông ta, ta phải theo dõi mọi động tĩnh của họ”.
Anh nhíu mày, cười trước câu trả lời sắc bén của Paremai rồi đáp trả: “Anh cho rằng em sử dụng từ ‘cắn mông’ trong trường hợp này không hợp lý đâu Paremai. Ít ra trong cách nhìn của anh, ý nghĩa của nó thay đổi rồi. Vì thế nếu em nói rằng giống anh thì có lẽ anh phải nhanh chóng mở cửa phòng để em thực hiện đấy tình yêu ạ”.
Paremai đỏ mặt, những người khác ho sặc sụa, còn anh thì quay mặt đi thản nhiên nói chuyện với những người khác, vờ như không thèm để tâm đến cô nữa.
Paremai cảm thấy Patiya rất khó hiểu, lúc thì vồn vã, lúc thì lạnh lùng ngay cả một cái liếc nhìn cũng không có. Vì thế khi Weha mời Paremai ra khiêu vũ, cô đã nhanh chóng đồng ý.