Ma Đế Nghịch Thần
Chương 1: Hai huynh muội
Đôi chân trần của hắn bám đầy bụi đất, đang bước đi trên con đường đất nhỏ giữa đồi núi dốc đứng, tuy đôi chân đã mỏi rã rời, nhưng hắn dường như không để ý tới mà vẫn cười rất tươi. Trên tay hắn cầm một bọc lá cùng với vài đồng xu màu ánh đồng, đôi mắt chớp chớp đếm từng đồng xu, miệng cười không khép vào nổi.
Hắn ta họ Diệt, tên Chúng Sinh. Cái tên này của hắn là năm xưa khi cha hắn trong một cơn phẫn nộ đã đặt cho, vì cái tên khá khó nghe nên mỗi khi ra ngoài hắn thường gọi mình là A Diệt.
A Diệt là một cậu thiếu niên có thân hình cao lớn nhưng khá gầy, nước da ngăm đen, khuôn mặt bình thường, nhìn bề ngoài chắc chẳng ai nghĩ ra hắn ta mới 14 tuổi. Trên thân hắn mặc một bộ y phục bằng lông thú đã rách khá nhiều chỗ, lấm tấm có thể thấy những vết úa vàng thành màu cháo lòng, nhìn không ra hình dạng ban đầu.
Chả mấy chốc A Diệt đã đi lên đến đỉnh dốc, trên này là một vùng đồi núi rộng lớn, cây cối xanh tươi, không khí trong lành. Ở cuối con đường đất là một căn nhà nhỏ rất thô xơ, ngôi nhà gỗ tre, được lợp bằng lá cọ, tường thì dùng rơm trộn với bùn đất mà đắp lên, A Diệt vui vẻ xách theo bọc lá đi vào trong nhà.
Ngay khi hắn bước đến trước cửa, liền có một giọng nói vui vẻ vang lên: “A ca ca đã về rồi.”
Cùng với giọng nói đó là thân ảnh một nữ hài đáng yêu từ trong nhà chạy ra, ôm chầm lấy A Diệt. Hắn vui vẻ cười lên, rồi đưa tay xoa đầu nữ hài, sau đó giơ bọc lá ra rồi lên tiếng nói: “Ngân nhi, trong này chính là màn thầu nhân thịt mà muội thích ăn nhất đó, mau lấy về mở ra đi, đợi ca ca rửa tay chân xong thì chúng ta ăn trưa nhé.”
“Vâng ạ.” Nữ hài vui mừng cầm lấy bọc lá rồi đáp lời A Diệt, sau đó nàng chạy vào trong nhà, dọn đồ trên chiếc giường tre, rồi bưng bát canh lên và phấn khích mở bọc lá ra.