Chương 19
Vì không muốn phải đại khai sát giới hơn mười kẻ kia, nên A Diệt đã dùng đầu Báo Hoa này như mượn đao gϊếŧ người. Ngay từ đầu hắn đã cảm ứng được đầu bán ma thú đó ngửi thấy mùi nhân loại tại đây, nên đang từ xa chạy tới, việc hắn cần làm chỉ là câu giờ đợi con báo đó đến giúp hắn xử lí đám rác rưởi này mà thôi.
“Mèo con lại đây chịu chết đi nào!”
Rút thanh chiến đao từ sau lưng ra, A Diệt lao nhanh về phía đầu Báo Hoa đó mà chém nó. Đến cả loài bán ma thú mạnh nhất là Tử Tinh Sư còn bị hắn gϊếŧ chết, thì đầu báo này làm sao có thể chống lại được hắn chứ.
Hai bên lao vào đối phương, không quá thời gian ba chén trà, đầu Báo Hoa này đã chỉ còn là cái xác vô hồn. A Diệt chỉ cậy lấy răng nanh và móng vuốt của đầu bán ma thú này, những thứ còn lại hắn đều bỏ cả. Vì hắn còn muốn chừa rỗng túi, để đựng những bảo vật khác trong khu di tích này.
“Tiếc thật đấy, nếu không phải sợ lát nữa tìm thấy báu vật mà không có chỗ chứa, thì ta đã lấy thêm da với thịt của đầu Báo Hoa này rồi.”
Hắn tiếp tục khởi hành đi tìm những khu vực có chứa kì bảo, rất nhiều lần hắn bắt gặp những đoàn dong binh khác nhưng đều khéo léo né tránh chạm mặt. Cũng có vài lần hắn vì thảo dược và đồ vật cổ quý giá, nên đã chém gϊếŧ một vài tên dong binh và bán ma thú.
Qua hơn nửa ngày, lúc này A Diệt đang kiểm kê những chiến lợi phẩm của mình, hắn giấu toàn bộ đồ kiếm được trong một cái hang nhỏ ngay cạnh vách tường của khu di tích. Vì đồ kiếm được rất nhiều nên hắn không thể đem theo được toàn bộ, mà nơi này cũng chẳng ai chú ý tới, nên đã trở thành nơi giấu đồ lí tưởng của hắn.
“Hôm nay kiếm được khá nhiều đồ cổ có giá trị, còn những thảo dược quý giá thì rất nhiều loại. Chỉ tiếc là không có một gốc thảo dược thượng phẩm nào.”