Chương 413: Tam công
Dưới bầu trời mưa dông, kinh chiến diễn ra gay cấn tại thành trì cổ xưa, lúc này đã có phân nửa kiến trúc trong thành trở thành phế tích, vì dư uy từ những đợt giao thủ quá kinh khủng. Hai luồng lôi quang di chuyển với tốc độ cực kỳ nhanh, lượn lách qua chân những kiến trúc nguy nga, một cự phủ từ trên cao bổ xuống tức thì đập sập một tòa nhà chọc trời.
Luồng hắc lôi chạy phía trước tránh được công kích từ cự phủ, di chuyển lượn lách khiến lôi quang xanh sẫm phía sau không thể bắt kịp. Đột nhiên tại đoạn đường phía trước xuất hiện một thân ảnh, chính là Lôi Nhất Tướng, hắn không ngừng đâm trường thương phóng thích công kích, hư ảnh lôi kích gào thét bắn ra đón đầu hắc lôi lao tới.
Thân ảnh tên thanh niên hiện ra, song dực dang rộng phóng thích hàng trăm lông vũ kéo theo lôi quang đen ánh đỏ, hùng hổ va chạm với lôi kích đối phương. Luồng lôi quang phía sau vừa lúc phóng tới, hiện ra Lôi Nhị Tướng cùng với vuốt chưởng phát ra lôi cuồng nộ, A Diệt tức thì xoay người lại dùng bảo cụ cốt vuốt của bản thân để chống đỡ thế công.
Mới giao thủ qua hai đòn mà lưỡi cốt vuốt trên tay A Diệt đã có dấu hiệu nứt gãy, hắn không hề cảm thấy ngoài ý muốn, vì đây chỉ là bảo cụ Huyền giai. Đột nhiên một cái bóng lớn phủ tối nơi họ Diệt đang đứng, thì ra là Lôi Tam Tướng ở trên cao, hai tay cầm chặt cự phủ đang hung hăng nện xuống.
“Ầm!” Cự phủ đập ra một cái hố lớn giữa mặt đường lát đá, nhưng không có thân ảnh nào dưới đó cả, mười hai luồng sáng tử sắc từ dưới hố bay tản ra khắp bốn phương tám hướng. Ba gã lôi tướng đảo mắt nhìn xung quanh, vì bấy giờ có mười hai phân ảnh của đối thủ xuất hiện, không rõ đâu mới là bản thể.
“Ảnh Đao Thập Nhị Trảm!” Tất cả phân ảnh A Diệt quát lên rồi vung đao, hàng loạt luồng đao quang gào thét phóng tới ba kẻ đứng tại trung tâm, thấy thế ba gã lôi tướng liền thi triển thần thông chống đỡ, không kẻ nào đứng im chịu trận.