Chương 415: Đại bảo
Trong động quật tĩnh mịch, hơn trăm tòa trận pháp đang hoạt động hết năng xuất, với mục đích nới rộng lỗ thủng trên cánh cửa phúc địa, tăng thêm suất tiến nhập vào bên trong. Sắc mặt của lão già Phong Lập Sơn cùng thiếu phụ Lôi Như Yên lộ ra sự phấn chấn, một tuần trà nữa thôi một trong số họ có thể tiến vào bên trong, cùng sơn chủ kề vai sát cánh chống lại kẻ địch.
Đột nhiên dị biến xảy ra, cánh cửa phúc địa bất ngờ rung lên nhè nhẹ rồi chả mấy chốc biến mất vô ảnh vô tung, những luồng quang mang từ pháp trận không còn mục tiêu liền chiếu loạn khắp nơi, khiến họ Phong vội vàng ra tay ổn định lại.
Sắc mặt ai nấy trở nên chấn kinh, không hiểu sao cánh cửa phúc địa lại đột nhiên biến mất, hiện tại nơi đây hoàn toàn như một động quật bình thường. Lôi Như Yên cảm thấy bất an liền quay sang hỏi lão già bên cạnh: “Phong trưởng lão có biết tại sao cửa phúc địa lại biến mất không? Sơn chủ ở trong đó thì như thế nào?”
Lão già nghe câu hỏi này có chút suy tư rồi trả lời: “Ta thấy trường hợp lớn nhất là phúc địa này đã nhận chủ thành công, khi còn là phúc địa vô chủ thì cánh cửa tiến vào mới bị chúng ta dễ dàng phát hiện, hiện giờ đã có chủ nhân tất nhiên độ bảo mật sẽ cao hơn, nếu chủ nhân ra lệnh ẩn nặc thì chắc chắn tòa phúc địa sẽ biến mất không còn để lại dấu vết gì như vừa rồi!”
“Có nghĩa là phúc địa này vừa có chủ nhân mới, vậy người đó liệu có phải là sơn chủ không?” Nữ tử họ Lôi lại càng quan tâm chuyện này hơn, tiếp tục hỏi.
Trầm ngâm chốc lát lão già mới đáp: “Khả năng cao là như vậy, thực lực của sơn chủ rất mạnh, hai kẻ thần bí tiến vào cùng ngài ấy sao có thể so sánh chứ. Có lẽ vì lần đầu nắm trong tay phúc địa, nên sơn chủ chưa thể chưởng khống phúc địa theo ý muốn, hoặc cũng có thể trong đó có không ít vật phẩm không tiện để chúng ta thấy, nên tạm thời ngài ấy chưa cho chúng ta vào.”