Chương 431: Toàn mệnh

Phế địa thê lương bốc lên khói ấm dưới cơn mưa bụi rả rích, những hạt mưa tưới mát vùng tịnh thổ loang lổ đầy hố lớn, dập tắt từng ngọn lửa nhen nhóm tại bãi tro tàn, khiến nhiệt độ cực cao cũng dần giảm. Giữa vùng phế địa, có hai thân ảnh đang cực kỳ chật vật, mặt mũi bầm dập, tay chân đứt gãy, máu nhuộm kín y phục, tựa hồ một cơn gió thổi qua cũng có thể khiến họ ngã xuống. Gương mặt anh tuấn của tên thiếu niên bị bao phủ bởi những vết thương, ánh mắt bích ngọc nhìn như đóng đinh tới thân ảnh trước mặt, miệng đau nhưng vẫn gắng cười lạnh lên tiếng: “Nữ Ma Họa Giả, ngươi thua rồi, cái danh đệ nhất cao thủ phương tây này ta xin nhận, giờ ngươi có thể cút khỏi đây hoặc bị ta gϊếŧ chết!” Nói đoạn, Dương Như Âm chập chững bước từng bước tiến tới gần kẻ địch, bàn tay nắm chặt thanh kiếm tựa nhành liễu, chuẩn bị ra đòn quyết định. Đối diện hắn là một nữ tử thân mang hắc bào, gương mặt xinh đẹp cũng đã bị chằng chịt thương tích gây biến dạng, một tay cùng một chân đã bị cụt mất, máu vẫn không ngừng chảy. Ả ta cười lớn, ánh mắt vẫn như biển đêm nhìn đối thủ, ngữ khí bình đạm: “Ta đã quá coi thường ngươi rồi Nam Nữ Quái, lần trước đánh ngươi phải bỏ chạy, không ngờ mới qua mười mấy ngày ngươi đã trở lại đánh bại ta. Trận chiến vừa rồi ta thua ta phục, nhưng ngươi có thể không bất ngờ trước nhiều chiêu thức ma lực của ta, thực sự khiến ta rất bất ngờ đấy.” Lúc này họ Dương đã tiến tới chỉ còn cách đối thủ một trượng, hắn đáp: “Ta quen một tên ngoại chủng, so với hắn ma lực của ngươi chưa là gì. Trí tuệ ngươi tuy cao nhưng nếu đem lên bàn cân so sánh với hắn ta, cũng chỉ có thể nhận hắn làm gia gia!”