Chương 442: Ngoại thành

Giữa đồng lúa mênh mông nổi lên thanh thế dữ dội, ác chiến diễn ra hết sức kịch liệt, hai thân ảnh tu hành giả đang ra sức đấu với hàng trăm tên bù nhìn rơm, khiến cả một khu vực rộng lớn hóa thành bãi đất hoang tàn cằn cỗi. Khác với lúc mới tới vùng tràn ngập lúa vàng này, tu hành giả có thể vận dụng tất cả mọi thứ, không cần đứng im tại chỗ chịu đòn, nên có thể lấy ít địch nhiều, uy năng sức mạnh áp đảo đám bù nhìn rơm. Tên thanh niên họ Diệt quét tế hỏa phù qua lưỡi đao, sau đó bộc phát nguyên lực thi triển nguyên kỹ, trảm một đường vòng cung thiêu đốt toàn bộ mọi thứ. “Hỏa Diệt Thế!” Luồng hỏa diễm đa sắc như sóng thần nuốt chọn toàn bộ lúa vàng trên đường chúng đi qua, biến hơn mười dặm cánh đồng trở thành đất chết, hóa cháy vô số bù nhìn rơm. Thân ảnh hắn mang theo chiến đao rực lửa bắn vọt vào giữa một bầy bù nhìn, như sói lạc bầy dê, hung hăng tàn sát khuấy động phong vân. Thiếu niên Dương Như Âm đứng im tại chỗ, ấn ký kì dị tại mi tâm không ngừng phát tán những luồng năng lượng, khiến mấy chục tên bù nhìn rơm quanh hắn thẳng thắn đến ngu xuẩn, chúng không hề chiến đấu theo phương thức du kích nữa, mà đường đường chính chính chạy thẳng tới phía kẻ địch. Đám bù nhìn rơm này chiêu thức rất ít và thô xơ, bấy giờ lại bị pháp tắc thẳng thắn thao túng, khiến chúng có lực mà không thể dùng, chỉ như những bao cát chạy lông nhông trên đồng lúa. Đơn thủ họ Dương giơ lên, cầm một điểm sáng trong lòng bàn tay, ngay khi được hắn thúc giục liền phóng thích hàng trăm đạo đao quang, gào thét lao đi cắt chém đám bù nhìn rơm. Trên đường đất cách hai vùng chiến trường không quá xa, Song Tính lão quỷ nhàn nhã ngồi uống trà, thân hình chễm trệ trên ghế đá quan sát hai tiểu bối đang mệt mỏi chiến đấu. Y chép miệng lẩm bẩm: “Không nghĩ hai tiểu gia hỏa này lại có vài phần thực lực như vậy, quả không hổ danh Thiên Hận Hầu, đến cả thủ hạ đi theo cũng phải có nội tình riêng.”