Ma Đế Nghịch Thần

Bảo Đế
Cập nhật:

Chương 47

Những tiếng huyên náo, chửi bới ở bên ngoài đã lắng xuống, dường như những kẻ đuổi theo hài đồng đã đi nơi khác. Lúc này họ Diệt mới thở phào rồi đưa ánh mắt tò mò quan sát kĩ càng đứa bé trước mặt một phen. Khỉ vàng tý hon sau khi bị hài đồng đạp bay liền đã quay trở lại, nó làm ra bộ dáng hung dữ đang nhảy nhót trước mặt hài đồng kia. Thấy vậy thằng bé tức giận quát; “Ngươi nói tiếng người đi.” “Hừ, tên bỉ ổi ngươi dám đá ta, chỉ là một thứ hình tròn cũ kĩ thôi cũng giấu như thể mèo giấu ‘cức’ vậy!” A Diệt cả kinh thốt lên; “Nó biết nói thật kìa!” Hài đồng liếc nhìn A Diệt rồi đáp; “Vị huynh đài này đừng để bị bộ dáng bên ngoài của hắn lừa, hắn thực ra là một loài yêu thú hết sức giảo hoạt và hung dữ đấy!” “A phì, tên khốn ngươi cướp lấy bảo bối của ta rồi giấu đi không chịu trả, vậy mà bây giờ lại nói ta giảo hoạt cơ à?” Chú khỉ vàng không cho là đúng hung dữ cãi lại. Hài đồng không thèm quan tâm khỉ con nữa mà quay đầu sang nhìn A Diệt, sau đó thản nhiên hỏi; “Không biết huynh đài có nhiều nạp giới không? Có thể cho ta một chiếc nạp giới trống được không?” Họ Diệt suy nghĩ trong thoáng chốc rồi vung tay ném tới phía hài đồng một chiếc giới chỉ, hắn cảm thấy thằng nhóc trước mặt này không bình thường. Tốt nhất là không nên đắc tội đứa bé, dù sao trên người hắn cũng có vô số giới chỉ, đều là lấy được trên thi thể những kẻ đã bị hắn ám sát. Hài đồng bắt lấy chiếc giới chỉ rồi đeo lên ngón tay cái của mình, dù là vậy thì vẫn có chút lỏng. Sau đó hắn ta bỏ quả cầu cổ kính trong lòng, cùng với vài món đồ giấu trong yếm vào hết trong không gian giới chỉ đó. Xong việc đứa bé cười hắc hắc nhìn về phía A Diệt vui vẻ nói; “Đa tạ huynh đài nhé. Ta tên là Hoàng Sửu Nhi, huynh đài cứ gọi ta Sửu đệ là được. Không biết nên gọi huynh đài như thế nào nhỉ?”