Chương 65

Ngày thứ hai trong kì khảo hạch, trên ngọn núi ngoại sơn đã nổ ra không ít những trận chiến lớn nhỏ giữa các nguyên sĩ, độ khốc liệt cao hơn hẳn ngày đầu tiên. Những cái tên nổi trội nhất đã đồng loạt xuất hiện, họ là nỗi khϊếp sợ của tất cả các thí sinh khác. Đông có Tiêu Huyền, tây có Thạch Phong, nam có Luyện Kì Anh, bắc có Liễu Băng Nghi. Đây là bốn cái tên nổi trội nhất trong hơn một ngày qua từ khi cuộc khảo hạch bắt đầu, họ là sát thần đối với cả ma thú lẫn những nguyên sĩ. Tại một nơi vô danh nằm phía đông trên núi ngoại sơn, thân ảnh một người thanh niên anh tuấn với thân hình cao gầy liên tiếp đánh bại những thí sinh khác. Lúc này hắn đang lôi theo thanh cự xích, đi tới gần một kẻ mặt mũi bầm dập, đã mất đi hoàn toàn sức chiến đấu. “Ngươi...ngươi đừng có mà làm càn, ta chính là hậu nhân dòng chính trong Đông gia đó.” Gã mặt mũi bầm tím sợ hãi kêu la lên, hắn muốn dọa cho đối phương e sợ hậu thuẫn của mình để có thể thoát được một kiếp. Nhếch miệng cười khẩy, Tiêu Huyền lên tiếng: “Mấy ngày trước ngươi không nghe Cố quản sự nói gì sao? Trong cuộc khảo hạch này chỉ có thể dựa vào thực lực tự thân để nói chuyện, không cần quan tâm thế lực sau lưng ngươi là cái thá gì!” “Ngươi...Đông gia nhất định sẽ không tha cho ngươi đâu!” Tên họ Đông này biết rõ bản thân mình không còn đường thoát thân, để có thể tiếp tục duy trì trong khảo hạch lần này. Tay hắn bóp nát viên ngọc thân phận, chủ động xin rút lui khỏi đây. "Búp!" Tiêu Huyền sút bay hắn ta sau đó ung dung rời đi, đối với hắn việc giày xéo một tên công tử bột chỉ có tu vi Luyện Nguyên cảnh tầng 6 là quá dễ dàng. “Toàn một lũ chỉ biết cậy vào hậu thuẫn sau lưng mình, cho dù có tu vi cao đi chăng nữa cũng chẳng biết cách vận dụng đến.” Phía tây, một nam tử cao to lực lưỡng đang thản nhiên ngồi trên một tảng đá lớn, đôi mắt âm lãnh chiếu tới thân ảnh kẻ phía dưới khiến hắn ta không rét mà run.