Chương 87

“Dì Tịnh, sao dì lại thả cho tiểu tử đó rời đi dễ dàng như vậy? Nhìn vẻ mặt của hắn là đã biết hắn không tin những lời dì nói rồi, khả năng lớn khi ra ngoài hắn sẽ vứt hắc lệnh bài đi đó.” Bên trong cái hang nhỏ có những ánh sáng kì ảo này, thân ảnh mụ già bẩn thỉu vẫn ngồi đó, nhắm mắt đàm tọa không hề nhúc nhích. Bên tai mụ ta có một tiếng nói vang lên, thanh âm đó nói chuyện với mụ già với giọng điệu như thể rất thân thiết với mụ vậy. Bà ta nghe vậy cười nhạt, sau đó đáp lời: “Ta chắc chắn hắn sẽ còn quay trở lại đây, hơn nữa sẽ chính miệng đồng ý lời đề nghị của ta trước đó!” “Ồ! Có vẻ như dì đã nhìn thấy điều gì đó rồi nhỉ? Sao có thể chắc chắn được như vậy? Ta thấy tiểu tử đó chẳng đáng tin chút nào, ánh mắt còn mang đầy vẻ giảo hoạt, cho dù hắn đã ẩn giấu rất sâu nhưng ta vẫn có thể nhìn ra.” “Hắc hắc, tiểu tử này cũng không phải loại tốt lành gì đâu, ta có thể nhận ra trên người hắn có rất nhiều sát khí quấn thân. Nhìn thôi đã biết hắn từng gϊếŧ không ít người rồi, hơn nữa đều là những kẻ có tu vi không sai biệt lắm.” Mụ già nói về họ Diệt, ánh mắt lộ ra vẻ đánh giá cao. “Sở hữu Dị ma mạch, lại còn sát phạt quyết đoán, tâm cơ giảo hoạt, không nổi nóng như đám tiểu gia hỏa mới nhú khác. Hắc hắc, tên đó đã lọt vào pháp nhãn của bà già sắp chết này rồi, ta đã quyết định chọn hắn làm người hộ tống ‘ngài’ tới đỉnh cao!” “Nếu dì Tịnh đã quyết như vậy thì cứ theo đó mà làm thôi, ta sẽ nghe theo mọi sắp xếp của dì. Chỉ mong tên tiểu tử đó sẽ không khiến chúng ta phải thất vọng.” Nói rồi thanh âm đó im bặt, mụ già vẫn ngồi im không tiếp tục nói thêm một lời nào, nơi đó lại trở về trạng thái tĩnh mịch.