Chương 22 + 23
22.
Vương Dật Chi không thể bắt được Lâm Nguyệt Thư vì Bùi Thừa Kiền đã tìm ta vào sáng sớm ngày hôm sau.
"Vãn Vãn, đừng thăm dò ta, Lâm Nguyệt Thư trước mắt chưa thể ch*t được."
Ta lạnh lùng nhìn hắn: “Vậy thì ngươi nói cho ta biết toàn bộ sự thật.”
Bùi Thừa Kiền cười khổ: "Xin lỗi, Vãn Vãn, ta chưa thể nói được."
“Đợi khi mọi chuyện đã ổn thỏa, ta sẽ giúp nàng chính tay kết liễu nàng ta, có được không?”
Ta hừ lạnh: “Cút đi.”
Đáy mắt của Bùi Thừa Kiền tối sầm không rõ, hắn thở dài một hơi quay người rời đi.
Cả bóng lưng có thêm một phần cảm giác hoang vắng.
Cứ như hắn đã là người rất già.
Vào cuối tháng 8 ở kiếp trước, hoàng đế đột nhiên lâm bệ/nh nặng, hoàn toàn suy sụp, Bùi Thừa Kiền chính là bắt đầu giám quốc từ đó.
Nếu hắn muốn đoạt quyền thì đó là thời cơ tốt nhất.
Mà ngày thành hôn của ta là vào giữa tháng tám.
Sau khi thành hôn mới bố trí cũng vẫn còn kịp, nhưng ta chính là cứ lo sợ bất an.
Ta âm thầm đưa cho a huynh một bức mật thư.
23.
Ba tháng thật sự qá nhanh, ngày cưới đã đến.
Khách quý đầy nhà, cả nhà tràn ngập niềm vui.
Đón dâu, bái đường, động phòng.
Tân lang cảm ơn khách ở ngoài, còn ta ở trong phòng đợi màn đêm buông xuống.
Tiếng người huyên náo, ồn ào náo nhiệt.
Ta lại là một mảnh yên bình.
Phiu!
Đột nhiên, một đạo pháo hiệu vang vọng khắp bầu trời, tiếng bước chân ngày càng nặng nề và nhiều hơn.
Ta đẩy cửa phòng ra, là quan binh!
Bùi Thừa Kiền kh/ống ch/ế mọi người, bước từng bước chậm rãi về phía ta.
Hắn ta đóng cửa lại, đẩy ta lên giường với vẻ mặt đi/ên cuồ/ng:
"Hoặc hủy bỏ hôn ước, hoặc là, ta gi*t hắn!"
Ta khó chịu cau mày, cao giọng nói: “Ngươi đi/ên rồi sao? Ngươi quên là ngươi còn phải giữ Lâm Nguyệt Thư để c/ứu thế giới này à? Hiện tại ngươi là đang làm gì vậy?"
Bùi Thừa Kiền không hoảng không lo thưởng thức ta:
"Vãn Vãn, hôm nay nàng trang điểm trông vẫn xinh đẹp như ngày nàng gả cho ta vậy."
Hắn mạnh mẽ ôm lấy ta, như thể dùng hết sức lực để khiến ta vỡ nát hòa vào cơ thể hắn, cho đến khi ta không thở được.
Hắn ghé sát vào tai ta thì thầm:
"Kiếp trước là ta hành động quá chậm, nhưng kiếp này thì không, ta sẽ bảo vệ nàng."
Ta lập tức đứng hình.
Trong tim như có một quả bom n/ổ tung ra, khiến ta bàng hoàng đứng ngay tại chỗ
Bùi Thừa Kiền là vào lúc nào, trùng sinh thế?