Chương 18 (Hoàn)
Hoắc Nhiên băng hà lúc nửa đêm.
Khi hắn ra đi, ta ngồi bên giường lặp đi lặp lại rằng đại tỷ chưa bao giờ yêu hắn.
Hiện tại, đại tỷ chắc chắn đang cùng Thôi Thập An tiếp tục duyên tiền kiếp, hạnh phúc vô cùng.
Hắn ch*t mà mắt vẫn không nhắm lại, ta r/un r/ẩy dùng tay giúp hắn nhắm mắt.
Ta cười, cười rồi lại khóc.
Ta cũng nhớ đại tỷ.
Thái tử đăng cơ, ta trở thành Thái hậu, dọn về từ cung Cừu Ninh.
Hôm đó, ta vuốt đầu Hoắc Trần, có chút mơ màng nói, "Mắt con rất giống người ấy."
"Con đường sau này, con phải tự mình bước đi."
Hoắc Trần không hiểu, triều đình đã ổn định, Hoắc Nhiên đã giải quyết mọi hiểm họa, Hoắc Trần chỉ cần làm một vị quân chủ sáng suốt, sống một cuộc đời bình an là đủ.
Ta lấy ra viên th/uốc đã chuẩn bị từ lâu, khi nhắm mắt ta thấy đại tỷ đứng ở cửa, dịu dàng chờ đợi.
Tỷ ấy đến đón ta rồi.
(Hoàn)