Chương 15
Lệ q/uỷ này đến nay không gi*t hoàng đế, chắc chắn không phải do thực lực không đủ, mà là muốn để hoàng đế chịu đựng sự giày vò đ/áng s/ợ hơn cái ch*t.
Nàng ta vì sao muốn bắt thái tử đến nơi xa xôi như này đây?
Ta sầm mặt, đây là kế điệu hổ ly sơn, hiện giờ hoàng thượng rất có thể đã xảy ra chuyện.
Ta co giò chạy ra ngoài, thái tử bên cạnh liền chạy theo sau ta: "Ngài chậm chút, đợi ta với!"
Ta phất dải vải ra sau, trói ch/ặt tay phải thái tử, kéo hắn chạy.
Trên cung đạo dài dặng, ta ra sức chạy, sau lưng vác theo thái tử lảo đảo, thái giám ngang qua đều há hốc miệng nhìn chúng ta.
Ta không quan tâm được nhiều như vậy, chạy vào tẩm cung của hoàng thượng, giáp mặt ngay tiểu thái giám đang hoảng lo/ạn.
"Hạ chân nhân, khắp nơi đều không tìm được ngài, hoàng thượng không thấy đâu rồi!"
"Biết rồi." Ta phất tay ném thái tử ra chỗ thái giám: "Ngươi đưa điện hạ ra ngoài, ở đây để ta xử lý.:
Ta móc xươ/ng ngón tay ra, bảo y chạm vào chăn hoàng thượng từng ngủ.
Xươ/ng móng tay chầm chậm xoay chuyển trong lòng bàn tay ta, cuối cùng gỗ mấy cái, ra hiệu lực bất tòng tâm.
Kế hoạch ban đầu của ta là ngồi đợi lệ q/uỷ đến đòi mạng hoàng thượng, tơ ta đã hạ lên người y sẽ bảo vệ y, còn ta ôm cây đợi thỏ, trực tiếp thu phục bản thể của lệ q/uỷ.
Chỉ là với thực lực của lệ q/uỷ e sợi tơ kia không chống đỡ được bao lâu.
Ta nhíu ch/ặt đầu mày, chuẩn bị lục soát một lượt hết những nơi có oán khí nặng.
Lúc này, xươ/ng móng tay vẽ một phù hiệu trong tay ta, sau đó chỉ vào nội điện, ra hiệu ta rằng oán khí trong đó trở nên đậm.