Chương 11

猪猪舟
Cập nhật:
Tôi luôn biết rằng Miếu Xà Thần nằm ở ngọn núi cao nhất phía Đông của làng. Ba năm trước, ở đó đã từng được quy hoạch để làm đường sắt tàu điện ngầm nhưng cần phải đào núi. Đường hầm núi đã được đào thông rồi, nhưng người già trong làng cứ nói là phá hoại phong thuỷ nên đã đ/á/nh những người thợ thi công do chính phủ phái tới, đến mức họ phải quay về. Tất cả đàn ông trong làng đều đến đó để giữ núi. Vì chuyện này mà còn gây ra mấy vụ án mạng. Cuối cùng chính phủ chỉ đành nhường bước, quy hoạch lại con đường tàu đi qua từ đầu. Ở đó đã đào đường xuyên núi, có lẽ đó chính là con đường sống của tôi. Vốn dĩ kế hoạch ban đầu là dẫn theo em gái cùng chạy trốn, tôi không lên tiếng lau đi nước mắt ở trên mặt. Đã có người nhìn thấy tôi muốn chạy trốn rồi: “Mau ngăn nó lại! Nhanh lên!” Trưởng làng gấp đến dậm chân tại chỗ: “Không thể để nó vào trong đó!” Tôi đem hết toàn bộ sức lực đẩy tượng Thần Rắn ra được một khe hở, dựa vào cơ thể g/ầy ốm của mình chui vào trong qua khe hở đó. Giống như tưởng tượng của tôi, cả ngôi miếu dựa vào lưng núi, nơi được xây dựng với lý do “trấn áp phong thủy bị phá hoại”. Thỉnh thoảng ở phía sau tượng thần đó có những cơn gió lớn thổi đến, có lẽ chính là bởi vì nơi này giống như một hang động. Chỉ là tôi không ngờ đến bên trong lại là như vậy, những cái rương được chất đống từ dưới đất đến đỉnh động núi. Tôi nhìn đến ngơ người, không tự chủ được đưa tay đụng vào cái rương đó… Cạch một tiếng, rương gỗ nứt ra một góc, nhờ vào ánh sáng lờ mờ tôi nhìn thấy thứ lấp lánh ở trong đó… “Đồ gốm…” Tôi ngơ người, đột nhiên trong đầu hiện lên những suy đoán. Tôi đi vào trong hang thêm mấy phút nữa, ở đó không còn là hang động bình thường mà là một con đường phức tạp do con người khai phá với mục đích che giấu tội á/c. Cuối mỗi con đường đều tối tăm, nhưng tôi lại nhìn thấy một bức tranh vô cùng đẹp ở trên tường, phía trên có một người đàn ông dưới sự bảo vệ của mọi người cưỡi mây bay về trời. Anh ta đội mũ quan, khoác trường bào, khi bay về Tây Thiên hình như còn lưu luyến quay đầu nhìn lại những người đã tôn sùng anh ta ở trên mặt đất. Cũng chính cái quay đầu này khiến tôi nhìn thấy rõ khuôn mặt của anh ta. Đầu rắn, thân người, còn có hai cọng râu rất dài. Chẳng lẽ nào đây là m/ộ của Thần Rắn sao?! Trong lòng tôi bắt đầu hoang mang. Còn chưa đợi tôi có phản ứng gì phía sau đã truyền đến vô số tiếng người. Không hay rồi, bọn họ đã đuổi đến.