Một Đêm Bất Ngờ: Tổng Giám Đốc Sủng Vợ Nghiện

Lộ Mạn Mạn
Cập nhật:

Hoắc Thủy Nhi nói xong, nhếch miệng nở một nụ cười: “Thu Thủy, cô muốn vu oan cho người khác thì phiền cô động não suy nghĩ có được không? Nói suông không chứng cứ, có bản lĩnh thì cô lấy bằng chứng ra đây Hoắc Thủy Nhi híp mắt, giống như một con báo sắc bén. Thu Thủy lập tức á khẩu không nói được gì, cô ta nhìn chị Đan với vẻ cầu cứu, chị Đan làm như không nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của cô ta, một lúc lâu sau, Thu Thủy mới nặn ra được một câu: “Hoắc Thủy Nhi, cô cho rằng chỉ với hai ba lời của cô mà có thể khiến cô trong sạch rồi sao? Chuyện này công ty đã báo cảnh sát rồi, cô đừng mong rũ sạch quan hệ!” “Tôi rũ sạch quan hệ? Tôi lại muốn hỏi cô, tôi đường đường chính chính là vợ của tổng giám đốc, bán đi ý tưởng của cô thì có thể kiếm được mấy đồng? Tôi thèm chắc?” Đời này Hoắc Thủy Nhi ghét nhất là bị đổ oan, nên lúc này cô hoàn toàn quên mất việc mình cần phải khiêm tốn, cẩn thận, vì cô xuất thân nghèo nàn, nên thường bị người ta coi thường, nhưng Hoắc Thủy Nhi ghét nhất những người vô duyên vô cớ vu oan cho mình. “.” Thu Thủy á khẩu không nói thành lời. Bên này gây ầm ĩ quá lớn tiếng, hơn nữa vừa nãy khi Thu Thủy bước vào lại không đóng cửa – là do cô ta cố ý, muốn khiến mọi người nhìn thấy Hoắc Thủy Nhi xấu mặt, muốn khiến mọi người đều chỉ trích cô, nhưng không ngờ mồm mép Hoắc Thủy Nhi lại ghê gớm đến vậy! Bên ngoài phòng làm việc của chị Đan đã đầy ắp người, ai nấy cũng đều hóng chuyện ghé tai vào cửa kính để nghe động tĩnh bên trong, Hà Ngôn dốc sức tách đám người ra, ghé sát vào cửa kính, không dễ gì mới nghe được ngọn ngành câu chuyện, bọn họ lại dám vu oan cho Thủy Nhi ăn cắp ý tưởng? Sao Thủy Nhi có thể làm ra chuyện như vậy được? Sắc mặt Hà Ngôn nặng nề, vội chen khỏi đám người đi ra ngoài, chạy thẳng lên phòng làm việc của tổng giám đốc ở tầng 28, nhưng lại bị thư kí ngăn lại, may mà Chu Loan vừa mới trở về từ nhà vệ sinh nhìn thấy, anh ta cũng có chút quen mắt với cô gái hay đi cùng mợ chủ này, nên nhiều chuyện hỏi một câu: “Sao thế?” “Là Thủy Nhi, Thủy Nhi xảy ra chuyện rồi... Hà Ngôn nói một lượt, kể lại chuyện đã xảy ra phía bên dưới, sắc mặt Chu Loan dần dần trở nên nghiêm trọng, sau đó bảo Hà Ngôn về trước rồi anh ta cũng rời đi. Hà Ngôn nhìn bóng lưng của Chu Loan, thầm cầu nguyện trong lòng. Chu Loan biết được tin, lập tức đi đến gõ cửa phòng làm việc tổng giám đốc, Cố Đoàn Thuần đang có một cuộc họp quốc tế qua video, một tràng tiếng Ý lưu loát được phát ra từ đôi môi mỏng của anh, thấy dáng vẻ hoảng loạn của Chu Loan, Cố Đoàn Thuần có chút không vui. Từ khi tốt nghiệp đại học Chu Loan đã đi theo anh, cũng coi như là bạn của anh rồi, Cổ Đoàn Thuần rất ít khi thấy dáng vẻ hồn bay phách lạc này của anh ta. Đúng lúc cuộc họp tạm nghỉ giữa chừng, Cố Đoàn Thuần tắt video, lạnh lùng nói: “Có chuyện gì?” “Là mợ chủ, mợ chủ xảy ra chuyện rồi, cô ấy bị đổ oan là ăn cắp ý tưởng của người khác..” Chu Loan kể lại, anh ta vốn tưởng rằng tổng giám đốc nhất định sẽ vô cùng sốt ruột đi xem xem sao, dù sao những ngày này, từ sau khi hai người họ đăng kí kết hôn, tổng giám đốc vẫn luôn... vô cùng quan tâm đến mợ chủ. Ai biết được Cố Đoàn Thuần chỉ lạnh nhạt đáp một tiếng tỏ ý anh đã biết rồi, rồi ngồi ung dung uống trà, chuẩn bị tài liệu cho cuộc họp tiếp theo. Chu Loan sốt ruột, mọi chuyện đã căng đến vậy rồi, sao tổng giám đốc cứ làm như không có chuyện gì xảy ra vậy. “Tổng giám đốc, tính nghiêm trọng của chuyện này còn chưa biết được, bên cảnh sát đã vào cuộc rồi!” “Ồ? Cậu lo lắng như vậy làm gì? Cậu lo cho Hoắc Thủy Nhi?” Cố Đoàn Thuần mím môi uống trà. Anh không qua đó giúp đỡ đâu, nếu Hoắc Thủy Nhi không giải quyết được, chắc chắn sẽ đến tìm anh...