Chương 8

东方瑾
Cập nhật:
Dì Vương ch*t thảm như vậy, khi con trai bà ta lảo đảo chạy về từ nơi phương xa, gương mặt anh ta tiều tụy, xem ra trạng thái tinh thần đã rất tồi tệ. Con trai dì Vương tóm lấy một người, rồi nhấc cổ người đó lên chất vấn: “Rốt cuộc là kẻ nào trong số các người đã ấn vào đường liên kết hả?” Người nọ rõ ràng không hiểu con trai dì Vương đang nói gì, vừa lắc đầu thể hiện mình không biết, thì con trai dì Vương đã đ/ấm người đó ngã xuống đất. Nhờ cảnh sát có mặt tại đó can ngăn, nên mới không gây ra những chuyện ồn ào hơn nữa. Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi chưa đến một tháng, nhóm chat m/ua b/án đã gây ch*t ba mạng người. Phía sau tôi có một chàng trai nói: “Không lẽ trong cái nhóm m/ua b/án ấy thực sự có m/a q/uỷ gì chứ?” Lý Thành nghe vậy càng sợ hãi hơn, con mắt anh ta dán ch/ặt về phía trước, như thể nó sắp nhảy ra khỏi hốc mắt đến nơi rồi. “Sao có thể như vậy chứ, trên thế giới này làm gì có m/a q/uỷ. Tôi nghi e là có người đang giả thần giả q/uỷ thôi.” Vẫn có người không tin, bèn gặng hỏi tất cả mọi người trong đám đông: “Rốt cuộc ai trong số các người đã ấn vào đường liên kết ấy, ai đã thanh toán hả?” Cả tôi và Lý Thành đều cúi gằm mặt. Khi tôi nhấn vào đường link và thanh toán, thật sự không phải là tôi muốn hại ai. Nhưng e rằng bây giờ tôi cũng bị dính dáng vào chuyện này rồi. Không biết ai đó đã cất tiếng hỏi trong đám người đang ồn ào, giọng của anh ta rất chói tai, như thể mang một sự á/c ý rõ ràng. “Mọi người đoán xem, lần tới lại có đường link ch*t người nhảy ra m/ua b/án mạng người, thì liệu có ai còn ấn vào rồi đi thanh toán nữa hay không?” Liệu có ai còn thanh toán nữa không? Câu trả lời cho câu hỏi này rất chắc chắn. Trong nhóm m/ua b/án đã mở ba lần m/ua b/án, mỗi phiên m/ua b/án đều thành công trước kia thời gian đếm ngược kết thúc. Liệu có phải có ai đang lấy danh nghĩa nhóm m/ua b/án để hại người khác hay không? Khi mọi người đang trở về, ánh sáng mờ ảo từ đèn pin chiếu lo/ạn xạ, trong lúc rối bời, tôi cảm giác mình nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc. Váy liền thân màu đỏ, mái tóc dài thẳng màu đen, cô ta cúi thấp đầu bước đi trong đám đông. Bước chân tôi chầm chậm dừng lại, tôi cố tình chờ khi cô gái mặc váy đỏ ấy đi đến bên cạnh mình, rồi bất giác nhìn về phía cô gái váy đỏ ấy, không ngờ tình cờ cô ta cũng nhìn lên. Con mắt cô ta ẩn giấu phía sau phần mái dài, như thể đang nhìn về phía tôi qua khe hở giữa những sợi tóc. Tôi bỗng cảm thấy xung quanh có luồng không khí rất lạnh lẽo, như hể có một cây kim nhọn hoắt bằng băng đang găm vào da thịt tôi. Chỉ đơn giản là nửa bên mặt, lại khiến tôi kinh hãi đến mức gần như không thể phát ra tiếng. Đó, đó là Dương Linh!!! Cô gái này là Dương Linh!!! Sao có thể là Dương Linh chứ?? Chẳng phải cô ta ch*t vì nhảy lầu rồi sao? Chính mắt tôi đã nhìn thấy bức ảnh mà Lý Thành gửi cho tôi rồi kia mà.