Chương 15

Tôi sửng sốt, nhớ lại mình đang trong sách, ngập ngừng hét lên: "Hệ thống?" Hữu Phương càng tức gi/ận hơn: “Cậu có biết cậu đã làm gì không? Nam chính sắp đi đi tù rồi!” "Không cần cảm ơn. Anh ta xứng đáng với tội á/c của mình." "Không được." Sao khi nghe hai chữ đó, tôi chợt cảm thấy cơ thể mình trống rỗng, rồi tôi thấy được “chính mình”. Nói chính x/á/c hơn thì tôi đã nhìn thấy "Lâu Hoà" một lần nữa mở mắt ra. "Lâu Hoà" nhìn xung quanh, cau mày: "Không phải đã thống nhất là tôi không cần thực hiện nhiệm vụ ở thế giới này rồi sao? Thật khó chịu. Tôi lại không thích đàn ông, tên Cố Trầm này có cái gì tốt chứ? Còn không bằng Lâm Ngữ.” Hừ, đồ vô giá trị! Tôi vô thức đưa tay ra định đ/á/nh anh ta một cú và nó xuyên thẳng qua cơ thể anh ta. Lúc đó tôi mới tỉnh táo lại, dường như tôi đã trở thành một h/ồn m/a. Hệ thống thiếu kiên nhẫn nói: "Xảy ra vấn đề, không ngờ linh h/ồn vô danh lại hòa hợp với cơ thể đó như vậy. Càng không ngờ anh ta lại yêu đương cùng kẻ phản diện. Trước tiên cậu hãy ủng hộ anh ta rồi c/ứu nam chính ra." "Anh không nhầm lẫn gì chứ? Tôi lấy gì mà c/ứu? Tôi bị đã bị tên đi/ên Cố Trầm gi*t ch*t một lần rồi!" Mắt tôi mở to, chợt nhớ lại những chi tiết mà lần đầu tiên gặp nhau tôi đã không để ý. Chẳng trách Cố Trầm Lại nhanh chóng chấp nhận thân phận mới của tôi như vậy, tôi còn cho rằng đó là vì anh ấy hoàn toàn tin tưởng vào máy dò nói dối. Hóa ra nguyên nhân quan trọng hơn là anh ấy chắc chắn rằng mình đã giải quyết được nguyên bản của "Lâu Hoà". Hệ thống cười lạnh nói: "Cổ Trầm vốn là phản diện nguy hiểm, nhưng không sao cả. Tên ngốc kia hình như đã hoàn toàn lấy được lòng tin của hắn, hắn chỉ là giả vờ để Cố Trầm thả nam chính ra là được." Tên ngốc mà họ đang nói tới không phải tôi đúng không? Tôi đã thử rất nhiều cách. Ví dụ: “chạy từ xa và lao vào cơ thể” và “cố gắng hiện ra ngoài và kêu c/ứu”. Chẳng những vô dụng mà tôi còn không thể xa cái x/á/c này quá 1m. “Lâu Hoà” đang nằm trên giường lười biếng nhìn tôi: "Tôi khuyên cậu nên tiết kiệm một ít khí lực. Đừng lo lắng, tôi không có hứng thú với loại đàn ông rắn chắc như Cố Trầm." Thấy tôi không nói gì "Lâu Hoà" càng hưng phấn: “Cậu biết không, tôi đã theo dõi cốt truyện rất cẩn trọng. Tôi nghĩ anh ấy khá dễ tính và rất bao dung, không ngờ anh ấy lại trực tiếp ra tay. “Một giây trước tôi còn đang theo dõi cốt truyện và thầm m/ắng anh ta sau lưng. Giây tiếp theo anh ta đã cho tôi uống th/uốc đ/ộc, sau đó anh ta nhìn tôi với vẻ mặt vô cảm khi toàn thân tôi co gi/ật ngã xuống, thật sự là đi/ên rồi. "Cậu thế mà lại không bị Cố Trầm gi*t ch*t, càng nghĩ lại càng tò mò. Này, nói tôi nghe thử xem. Dù sao tôi cũng sẽ rời đi nêu cốt truyện diễn ra suôn sẻ." “Cốt truyện diễn ra suôn sẻ là sao?” Tôi nhớ rằng trong tiểu thuyết, kẻ phản diễn Cố trầm sẽ bị Cố Ngôn lật đổ và thừa kế toàn bộ tài sản dưới tên anh ấy. Sau đó, Gu Chen bị bỏ tù vì dùng th/ủ đo/ạn bất chính. Về phần nhân vật "Lâu Hoà", sau khi vạch trần th/ủ đo/ạn củaCố Trầm thì không có mô tả nào nữa. Đây là loại âm mưu rác rưởi gì vậy! "Lâu Hoà" liếc nhìn tôi một cái, xòe hai tay nói: "Đúng như cậu nghĩ. Cố Trầm nhất định phải cô đ/ộc đến già, ngục tù là đích đến của hắn. Bởi vì hắn cản trở tình yêu của nam nữ chính." Tôi: "...anh có muốn nghe thử xem bản thân đang nói gì không? Loại tiểu thuyết giả tưởng này của các anh có một bộ luật riêng à?”