Chương 8

Những người đó bịt mặt và trói tôi vào ghế. Không thể không nói, cảm giác này rất quen thuộc. Vẻ mặt tôi không chút biểu cảm nhìn chằm chằm Cố Ngôn: “Anh bị bệ/nh à?” Vẻ mặt hắn tức gi/ận: “Chỉ cần cậu bảo Cố Trầm dừng tay, đừng nhắm vào Lâm gia nữa, tôi sẽ thả cậu đi.” Tôi thật sự phục rồi. Đây là chuyện nam chính có thể làm ra sao? Tôi cố gắng nói chuyện lịch sự: “Không phải chứ, tôi nói này, các anh bị liệt n/ão phải không?” “Cả thế giới đều muốn quan tâm đến cảm xúc của anh? Hai người nhà họ Lâm đó đã gi*t cha mẹ Cố Trầm, chính là chú của anh.” “Anh không b/áo th/ù thì thôi đi, nhưng anh lại muốn b/áo th/ù Cố Thần?” “Liệu tình yêu có thể kéo dài vận mệnh của anh không, hay thế giới sẽ bị hủy diệt nếu không có nó?” “Cậu thì hiểu gì” Sắc mặt Cố Ngôn khó coi, "Hắn bày mưu lừa Lâm thúc thúc tài trợ, Lâm gia sẽ phá sản!" Cố Ngôn cau mày: “Cậu cho rằng hắn là người tốt, là người minh bạch à? Chung sống với loại á/c m/a lòng dạ đen tối như vậy, cậu không thấy đ/áng s/ợ sao?” “Tôi cảm thấy rất đ/áng s/ợ.” Nghe tôi nói như thế, sắc mặt Cố Ngôn trở nên dịu đi, thậm chí còn làm ra vẻ người hiểu đạo lí: “Cậu yên tâm, tôi sẽ không làm tổn thương cậu. Chỉ cần Cố Trầm dừng tay lại, không gi*t Lâm thúc thúc, tôi sẽ thả cậu trở về.” “Tôi cảm thấy anh thật sự rất đ/áng s/ợ.” Nhìn sắc mặt của hắn, chỉ cảm thấy gh/ê t/ởm. “Mạng Lâm thúc thúc của anh là mạng? Còn chú ruột của anh không phải sao?” “Cậu thì biết cái gì? Chỉ là lúc đó huy động vốn thất bại.” Cố Ngôn nóng nảy m/ắng tôi “ Sau đó Chú Lâm cũng giải thích với tôi, vốn dĩ là chú ấy không cố ý trì hoãn việc v/ay.” “Anh tin heo nái biết trèo cây à?” “Cái gì?” Tôi trợn tròn mắt: “Cái gì cũng tin sẽ chỉ hại anh thôi.” “Anh cũng không còn trẻ, căn bản không thể phân biệt đúng sai, bắt người trong thiên hạ phải nhượng bộ tình yêu của anh.” “Anh tính cọng hành nào cũng...... ưm ưm ưm!” Tôi nói quá lớn nên hắn lấy khăn bịt miệng lại. Nam chính này tâm cũng thật bẩn. Ngoài cửa vang đến tiếng người đ/á/nh nhau.