Chương 15: (H)

Hoàng Gia Gia
Nguồn: truyenfull.vision
Bụng truyền lên một cỗ nóng hổi, Phong Nhã Vân gập người lại, định nhảy xuống chạy ra ngoài. Người kia nào để cô toại nguyện. Hắn gắt gao siết chặt lấy người cô, tay nhanh nhẹn luồn tới sau lưng, nắm lấy dây kéo, kéo mạnh xuống. "Á!" Phong Nhã Vân giật mình, hai bàn tay luống cuống đưa ra sau lưng định kéo váy lên. "Đại... Đại ca, xin tha mạng!" Hắn nhếch mép cười, tay lưu loát thoát bỏ xiêm y trên người cô, làm lộ bờ vai trắng ngần, khắp người chỉ còn bộ nội y màu đen. Phong Nhã Vân tựa như sắp khóc, dùng mọi cách đẩy hắn, không ngừng van xin: "Xin anh, tha cho tôi, tha cho tôi!" Hắn bẻ quặt hai tay cô ra sau lưng, cúi người hôn lên đôi môi kiều diễm, mút lấy từng chút, từng chút ngọt ngào. Phong Nhã Vân kinh hãi, ra sức giãy dụa, bộ ngực non mềm cọ cọ vào người hắn. Hắn đang mải mê mút lấy từng cánh hoa, bỗng hừ một tiếng, trực tiếp thốc cô một cái, thảy lên ghế sô pha. Phong Nhã Vân lờ mờ thấy hắn với tay tắt hết đèn trong phòng, xung quanh tối om, liền nảy ra ý định nhích người bỏ trốn. Có người bảo, khi giác quan này không hoạt động, giác quan khác liền trở nên nhanh nhạy. Phong Nhã Vân chưa kịp để chân xuống giường, liền cảm nhận hơi thở nóng hổi bên tai, trên người nặng nề, lại nghe thấy tiếng ghế sô pha bật ra, lập tức nhớ sô pha ở đây được thiết kế có thể chỉnh lại như giường nằm, vô cùng thoải mái. CMN biến thái! Như vậy thì cô biết sống làm sao? Phong Nhã Vân đưa hai tay mò mẫm thứ trước mặt, bất chợt chạm vào một thứ đang phập phồng, vừa mềm lại vừa cứng, còn đang nóng hổi. Cô còn đang ngơ ngác tự hỏi thứ mình vừa chạm vào là cái gì, đôi môi anh đào nhanh chóng bị bao phủ, khuy áo ngực cũng bị tháo ra, đôi tiểu bạch thỏ chỉ chực chờ mong được nhảy ra ngoài. Phong Nhã Vân lập tức ý thức được chuyện gì đang diễn ra, tay và chân mơ hồ không ngừng đạp. Thấy thân hình dưới thân có vẻ không yên phận cứ trêu chọc, hắn gầm lên một tiếng, với tay kéo cái cà vạt còn đang lủng lẳng trên cổ, đem hai tay cô trói lại, nắm chặt để trên đầu. Hắn cúi người hôn lên môi cô, cô nghiêng người né tránh, miệng vẫn rối rít cầu xin: "Xin anh... Xin anh... Tha cho tôi!" Hắn cau mày nhìn cô, lại sờ vào túi quần móc ra một dải lụa màu đỏ, chậm rãi đeo lên miệng cô, khóa chặt lại. Phong Nhã Vân ú ớ nhìn hắn, nhìn thấy hắn nhẹ nhàng xoa nắn bầu ngực trắng nõn, cảm giác toàn thân tê dại, lại không thể mở miệng kêu thành tiếng. Cô run rẩy thu hai đầu gối che đi cảnh xuân lộng lẫy trên người, lại thấy hắn chậm rãi thả thắt lưng, tuột cái quần âu màu đen xuống, hai chân bị tóm lấy, quấn chặt vào người hắn. Nóng! Người hắn thật nóng! Không gian tối om, không thấy đâu là ánh sáng, Phong Nhã Vân chỉ nghe thấy tiếng phà phà của máy lạnh và tiếng thở hổn hển của cô, lờ mờ thấy được hình bóng nam nhân trước mặt thật to lớn, che lấp đi cái ánh sáng nhè nhẹ phát ra từ đèn phòng. Phong Nhã Vân ngẫm nghĩ, vốn đây là phòng bao, lại sắp xếp ổn thỏa như khách sạn, ý đồ bày sẵn ra trước mắt, có kẻ ngốc mới không hiểu. Hắn dường như nhận ra được nữ nhân dưới thân đang phân tâm, khóe miệng nhếch lên thành một đường cong tuyệt đẹp, lại chỉ tiếc trong khung cảnh tối tăm này không được phơi bày. Hắn với tay thoát hết y phục trên người, bàn tay lần tới mép quần lót của cô, nắm được, xé toạc ra. Phong Nhã Vân hoảng hốt, mở miệng định la lên, lại chỉ phát ra vài âm thanh nhỏ nhẹ: "Ư... Ư!" Hắn gầm lên một tiếng, chồm lên người cô, ánh mắt tràn ngập hỏa dục. Hắn cúi người ngậm lấy nụ hoa màu đỏ hồng, bàn tay nhẹ nhàng vân vê nụ hoa còn lại, không ngừng xoa nắn cục bánh bao tròn trịa, hành hạ nó hết lần này đến lần khác. Thiếu nữ lần đầu tiên bị trêu ghẹo, Phong Nhã Vân có chút khó chịu, nghiêng người né tránh, lại vừa vặn ưỡn cong người, dâng hiến nụ hoa bao trọn trong vòm miệng hắn, từ khóe miệng nhỏ giọng rên rỉ: "Ư... Ư... " Hắn luồn tay ra sau lưng cô, nâng người để bộ ngực trần cọ sát lên miệng hắn, thè lưỡi liếm quanh nụ hoa, tay kia xoa nắn khỏa rất tròn trên người cô, hai cục bánh bao trắng trẻo thoáng đỏ, cảnh xuân quang đẹp đẽ trở nên kinh diễm động lòng người. Phong Nhã Vân thật sự khó chịu. Cô cau mày nhìn nam nhân đang ôm lấy thân người mình mà liếm mút, đầu óc bận rộn suy nghĩ cách đá vào người hắn. Chẳng hiểu sao ly Bandy XO khi nãy đột nhiên hết hiệu lực, cô lúc này vô cùng tỉnh táo, còn chắc chắn rằng nam nhân kia mắt rất tinh tường, nếu không, đã không cởi y phục của cô một cách thuần thục như vậy được.