Chương 24+25+26
Tôi cảm thấy tim mình chùng xuống: “Cách gì vậy?”
Tần An nói: “Hệ thống của tôi nói nó có thể báo lỗi của thế giới này, nói rằng có người xuyên không vào, mà người xuyên không đó chính là cô. Sau đó, hệ thống sẽ bắt buộc hoàn thành nhiệm vụ của tôi và đưa chúng ta quay về.”
Quay về.
Điều mà tôi từng không dám nghĩ tới, giờ đang ở ngay trước mắt.
“Bao giờ chúng ta có thể về?” Tôi hỏi.
“Hệ thống nói, năm ngày nữa.”
25
Năm ngày nữa, cũng là ngày mà nhân vật nữ phụ á/c đ/ộc — tức là tôi — sẽ rời khỏi cốt truyện.
Đó là một vụ b/ắt c/óc.
Tôi và nữ chính sẽ bị b/ắt c/óc cùng lúc, và diễn ra màn kịch b/ắt c/óc buộc nam chính phải lựa chọn c/ứu ai.
Nam chính dĩ nhiên sẽ chọn c/ứu nữ chính, và nam phụ cũng lao vào để bảo vệ nữ chính.
Tôi sẽ rơi xuống vách núi và tan x/á/c.
Ồ, còn một điều nữa, kẻ b/ắt c/óc là người của Cố Trần.
Đó là thuộc hạ của cậu, vì muốn lấy lòng cậu mà sắp đặt một màn anh hùng c/ứu mỹ nhân.
Tôi kể lại diễn biến tiếp theo của cốt truyện cho Tần An nghe.
Tần An gật đầu: “Tôi biết, hệ thống đã bảo tôi mấy ngày tới phải diễn cho tốt, làm theo cốt truyện.”
26
Trong phòng phát ra tiếng động nhỏ.
Cố Trần đã tỉnh.
Tôi và Tần An bước vào phòng.
Cố Trần mở mắt, vẻ mặt đầy cảnh giác: “Hai người…”
Chỉ trong khoảnh khắc.
Cậu ta lại nhìn tôi, giọng r/un r/ẩy: “Uyển Uyển…”
Sự thay đổi cảm xúc trên khuôn mặt cậu ta thật nhanh. Cậu ấy đang đấu tranh với cốt truyện.
Tôi bước đến bên giường, nhìn khuôn mặt tái nhợt của Cố Trần, nước mắt lặng lẽ lăn xuống.
Giọng Cố Trần nghẹn lại: “Anh nhớ em lắm.”
Tần An tinh ý rời đi: “Hai người nói chuyện đi, tôi sẽ ra ngoài.”
Tôi hít một hơi sâu, trái tim như bị hàng ngàn mũi kim đ/âm vào.
“Em cũng rất nhớ anh.”