Chương 10

Khi các khách mời đến, mỗi một người chúng tôi đều phải chuẩn bị một món ăn đơn giản để tiếp đãi. Tô Quân tới rất sớm, Tô Hoàn trực tiếp ra cửa biệt thự nghênh đón. "Ba! Ba đến rồi!" Tô Hoàn nhìn thấy Tô Quân liền trực tiếp lao thẳng vào lòng ông ta, còn tôi vẫn đang chuẩn bị món ăn trong nhà bếp. 【 Tô Ngôn kia cha ruột của mình tới cũng không đi nhìn một chút, quả nhiên, con của tiểu tam không được nuôi dưỡng tốt. 】 【 Đúng vậy, vẫn là Tô Hoàn giống như thiên sứ nhỏ. 】 Tôi lạnh lùng nhìn Tô Quân đang đi tới, thậm chí ngay cả nụ cười giả tạo cũng lười cho ông ta. "Anh, ba đến rồi, em biết anh có thể cảm thấy em đã cư/ớp đi ba của anh, nhưng anh gh/ét em là đủ rồi, đừng gh/ét ba được không?" Tôi liếc bọn họ một cái. "Biết tôi gh/ét mà còn cố tình đến, làm người ta gh/ê t/ởm." Tô Quân nhíu mày một cái, trước ống kính ông ta cũng không dám làm gì. "Ngôn Ngôn, những năm này là ba có lỗi với con, lỗi của mẹ con không cần con phải gánh vác, con vẫn là con trai ngoan của ba." Có những lúc tôi thật sự không thể hiểu được năng lực đi/ên đảo trắng đen của đám người này, quả thực để cho người xem mở rộng tầm mắt. "Ng/u xuẩn như heo, đã bôi x/ấu công ty gọn gàng ngăn nắp của mẹ tôi thành như vậy, ông còn có mặt mũi đứng ở chỗ này?" Tôi không nhìn Tô Quân và Tô Hoàn mặt đầy biểu tình ăn cứ* nữa, tiếp tục làm món ăn trong nồi. Tô Hoàn và Tô Quân ngồi trong phòng khách b/án thảm, tôi ở phòng bếp nghe rõ ràng. "Tôi và mẹ Tô Hoàn sống rất hòa thuận, nhưng mẹ Tô Ngôn đã chuốc say tôi ở trong yến hội muốn… Ài..." "Nhưng tôi vẫn phải cảm tạ Tô Hoàn cùng mẹ con bé đã tha thứ cho tôi, tôi sẽ đối xử tốt với hai mẹ con họ.” "Đồng thời, Tô Ngôn cũng là con của tôi, tôi không muốn để cho nó khổ sở..." Tôi ở phòng bếp nghe được thiếu chút nữa cầm d/ao đi ra ngoài, những việc này rõ ràng là do mẹ của Tô Hoàn làm, nhưng ông ta lại ở nơi này lại nói là mẹ tôi làm. Tôi hít sâu một hơi ép buộc mình tỉnh táo lại, tôi không thể để họ làm bẩn tay tôi, nhưng tôi muốn cho bọn họ vĩnh viễn không có đất dung thân. Không phải thích đi/ên đảo trắng đen sao? Vậy cứ tiếp tục, để cho các người nếm thử một chút cái gì gọi là bay càng cao ngã càng thảm.