Phản Diện Lại Muốn Trèo Giường
Chương 34: Kí chủ bảo trọng
Trở ra sảnh chính, Bạc Lăng vẫn nắm tay cô, cánh tay vô thức siết chặt khiến cô đau đớn, dù vậy cô lại không thể thoát khỏi hắn.
Khung cảnh buổi tiệc lúc này có phần hỗn loạn, điều kịch tính cũng đã đến.
Nữ chính Nhược Yên bị té ở sảnh tiệc, lại còn bị một nữ tiểu thư quyền quý nào đó ức hiếp.
Giờ phút này nữ chính ngẩng nhìn bằng ánh mắt quật cường, môi mỏng mím lại, vô cùng ngây thơ khiến kẻ khác chỉ muốn ôm vào lòng che chở.
“Tôi không có làm điều đó! Tôi không lấy chiếc nhẫn của cô.”
Nhược Yên tức giận hét lên, bộ dạng uất ức khó tả.
Cô tiểu thư kia đỏng đảnh, bộ váy quyến rũ vô cùng, tính cách ra dáng phản diện hệt như Tĩnh Hy.
“Ban nãy nói chuyện về dự án, cô gần tôi nhất, ngoài cô lấy ra còn có thể là ai?”
Tĩnh Hy nhìn sơ qua.
Nếu không sai thì đó là nữ phụ phản diện của bộ truyện - Điềm Liễu, người thầm mến nam chính Hạ Thời Nam.
Drama này vô cùng căng thẳng.
Điềm Liễu kéo cao khóe môi, từng bước lại gần, dùng ly rượu vang hất lên hướng Nhược Yên.
“Một con chim sẻ cũng đòi trèo cao thành phượng hoàng, cô không biết nhìn lại bản thân mình sao? Thân phận nghèo hèn thấp kém, nếu không phải được anh Thời Nam để ý, giờ phút này cô làm gì có cửa đứng đây?”
Nhược Yên mím môi, bàn tay siết chặt, gương mặt nước mắt tuôn tựa lê hoa đái vũ.
Tĩnh Hy cũng đau lòng thay, nam chính à, mau đến cứu vợ của anh đi chứ!!!
Quay sang nhìn Bạc Lăng, chỉ thấy hắn đang thực hiện một cuộc điện thoại.
Tĩnh Hy gấp gáp nhìn chằm chằm hắn.
Tuy rằng không muốn hắn cứu rồi xảy ra tình cảm với nữ chính, nhưng cô lại muốn hắn cứu vì đau lòng.
Tĩnh Hy rơi vào mâu thuẫn.
Vội vàng níu ống tay áo Bạc Lăng.
Hắn buông điện thoại xuống, ánh mắt lạnh nhạt.“Muốn gì?”
Cô đưa tay chỉ về hướng nữ chính Nhược Yên, nhắc khéo hắn.
“Cô ấy… gặp chuyện rồi…”
Được rồi, Tĩnh Hy thừa nhận cô thương xót nữ chính, lần này không quan tâm đến nhiệm vụ hay tuyến tình cảm, chỉ muốn Bạc Lăng cứu nữ chính.1
Hệ thống hiện lên một đợt cảnh cáo.
[Kí chủ, việc này tuyệt đối sẽ gây bất lợi.]
Không quan tâm, Tĩnh Hy tuyệt đối không quan tâm.
Vốn tưởng nhắc khéo Bạc Lăng sẽ quan tâm, kết quả hắn chỉ nhàn nhạt thốt ra vài chữ.
“Liên quan gì đến tôi?”
Không phải chứ? Tình huống gì đây?
Trong lúc cô ngây ngẩn, Bạc Lăng kéo cô đi rời khỏi bữa tiệc khi mà bữa tiệc vẫn chưa kết thúc.
Lúc trở lên xe, không gian âm u hẳn.
Tĩnh Hy quay người nhìn Bạc Lăng mà không biết nên nói gì.
Cô cắn cắn khóe môi, thi thoảng lại nghĩ về việc nữ chính Nhược Yên đáng thương chịu hành hạ.
Trong xe vang lên tiếng chuông, là một cuộc điện thoại.
Khi nghe xong cuộc điện thoại, gương mặt Bạc Lăng tối sầm.
Bạc Lăng đột ngột quay lại nhìn Tĩnh Hy.
Dáng người tên đó ẻo lả như công tử bột, không được tích sự gì nên hồn, người con gái này mắt bị mù nên mới thích tên đó?
Chắc chắn là vậy rồi.
Ngu ngốc.