Phản Diện Lại Muốn Trèo Giường

BTNLing
Cập nhật:

Chương 39: Ngày hắn khỏi bệnh là ngày cô rời đi

Nghe câu nói của Bạc Lăng, cổ y nhân nâng tách trà nhấp một ngụm, để rồi lần nữa lặp lại để xác định. “Đau đớn vì ảnh hưởng của cổ trùng mỗi khi cậu giết người? Cô gái, cô có thể nói biểu hiện của cơn đau đó?” Tĩnh Hy vội vàng lấp liếm. “Thật ra chỉ cần Bạc Lăng không giết người, tôi sẽ không đau đớn nữa. Đây vốn cũng không phải vấn đề quá to tát.” “Không to tát? Em bảo rằng em chịu đau đớn lại là vấn đề nhỏ?” Bạc Lăng nhíu mày nhìn cô ung dung trong khi hắn lại lo lắng cho cô, vì vậy không tránh khỏi sự bực bội. Cả một ngày trời làm việc, hắn đều nghĩ đến cảm giác đau đớn của cô, cả những lần hắn nổi dã tâm giết người. Bạc Lăng vô thức thở dài. Nhìn biểu tình của Bạc Lăng, cô níu tay hắn, ánh mắt đầy sự ngây thơ mà ngẩng nhìn. “Bạc Lăng, anh chỉ cần không giết người nữa, tôi sẽ không đau đớn nữa, điều đó vốn không hề khó…” Ánh mắt Bạc Lăng hơi khựng lại. Đây là điều vô cùng bình thường. Chẳng qua trước đây vì thể hiện uy quyền, Bạc Lăng làm vậy chủ yếu muốn đe dọa những kẻ ngang bướng, đồng thời cũng chính là một bài học để không một kẻ nào dám làm càn. Nhận thấy sự dao động trong ánh mắt Bạc Lăng, cô khẽ dựa vào người hắn mà nói nhỏ, đôi môi liếm nhẹ. “Một sinh mạng rất đau đớn, tôi không muốn anh bước vào sự sai lầm, cũng không muốn tay anh dính máu.” Bàn tay Tĩnh Hy buông xuống, nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay hắn đan lại. Liftoff Privacy Tay cô rất nhỏ lại mềm mại, e ấp trong tay hắn như nụ hoa, một hành động cũng đủ khiến tâm tình Bạc Lăng động lòng. Bạc Lăng rốt cuộc bị cô thuyết phục. “Được, đều nghe em. Sẽ không tiêu trừ một sinh mạng tùy tiện.” Hai người tình chàng ý thiếp, chẳng để ý ánh mắt của cổ y nhân. [Kí chủ đừng lo nhiệm vụ thất bại, hiện tại tôi thấy phản diện với kí chủ rất tốt, nhiệm vụ rất nhanh sẽ được hoàn thành!] Tĩnh Hy thở dài một hơi, ánh mắt nhìn về hướng mặt hồ. “Bạc Lăng có biết điều này không?” Cổ y nhân ung dung đáp. “Không, tôi cũng không có ý định nói. Bởi vì có những việc, khó mà tiếc lộ!” Dù biết chết đi sẽ được rời khỏi thế giới này, nhưng Tĩnh Hy không nén được sự tò mò, hơn hết trong lòng có loại cảm giác bức bối khác. Ngày hắn biết hắn khỏi bệnh là ngày cô chết, liệu phản ứng đầu tiên của hắn là gì? Đau đớn cho cô, hay là vui mừng? Dù gì cũng tiếc khoảng thời gian bên cạnh hắn. Hệ thống một lần nữa hiện lên nhắc nhở. [Kí chủ yên tâm, khi cô rời đi, ký ức của phản diện sẽ hoàn toàn biến mất.]