Chương 14 - Không uống được thì đừng có cố
Trên bàn cơm, ngoài trừ âm thanh tiếng đũa va chạm thì không còn âm thanh gì khác nữa.
Mộ Đình Nam nhiều lần muốn nói gì đó, nhưng Tống Lâm vẫn ngồi im ăn cơm không thèm nhìn ông ta, cho nên ông ta chỉ có thể nhiều lần nuốt lại những lời định nói.
Mộ Đình Nam thừa dịp xen vào nói: “Tổng giám đốc Lâm, không biết ban đêm ngài có thời gian không, tôi rất biết ơn vì ngài đã chăm sóc cho Cẩm Vân, một bữa cơm không thể biểu đạt hết sự cảm kích của tôi”.