Chương 9 - Không có nơi nào có thể trốn Lúc này ở nhà họ Mộ.
“Mộ Cẩm Vân, cô cảm thấy lần này cô có thể chạy trốn, vậy lần sau cô còn có thể chạy trốn được sao?” Nếu như Tống Lâm cứ khăng khăng thì hiển nhiên là cô không thể trốn thoát.
Tống Lâm là người như thế nào chứ? Mười năm trước anh ta đột nhiên xuất hiện ở Hà Nội, thân phận của anh ta rất bí ẩn, nhưng người trong cả hai giới cảnh sát và xã hội đen ở Hà Nội đều phải gọi anh ta là tổng giám đốc Lâm.
Hung tàn ngang ngược, buồn vui thất thường, ngay cả cháu ruột của mình mà cũng có thể nhẫn tâm ném vào trong biển rộng cho cá mập ăn thì người đàn ông như vậy làm sao có thể tốt được chứ? Chỉ cần người đàn ông này vươn tay thì cô sẽ không có nơi nào có thể trốn.