Chương 9
Người ta thường nói, đàn ông không thể nuông chiều, càng chiều lại càng quá đáng.Ta quyết định lạnh nhạt với A Tiêu cái người không biết tốt x/ấu này một chút.Mặc dù hắn là đẹp trai nhất trong cả Thẩm phủ , có thân hình hộ vệ tốt nhất.Nhưng trên đời này đàn ông đẹp trai còn có rất nhiều.Ta tuyệt đối không thể bởi vì A Tiêu mà ràng buộc mình.
– Thế là ta bảo Như Ý điều thêm vài hộ vệ khác đến đây.Khi rảnh rỗi, ta ngồi ở trong đình, vui sướng mà ăn quả nho, còn gọi bọn họ đến đây luân phiên đọc sổ sách.Chỉ riêng A Tiêu là ta cố ý phớt lờ.
Bóng dáng hắn đứng thẳng tắp ở dưới ánh nắng chói chang, cúi mắt, trên mặt không lộ chút cảm xúc nào.Cả người không nhúc nhích, dường như không nghe thấy những chuyện bên này, cũng hoàn toàn không bị ta làm phiền.
Ta không khỏi trầm tư suy nghĩ sâu xa.Chẳng lẽ là ta suy nghĩ nhiều?
Buổi tối đó, ta t r ằ n t r ọ c mãi không ngủ được.Nhân dịp lúc ánh trăng đẹp, ta khoác áo bước ra ngoài, đi dạo ở quanh phủ.
Bỗng ta nhanh mắt chú ý phát hiện một bóng đen chợt lướt qua mái hiên.Ta khom người sát tường
Nhặt lấy một cái cuốc nhỏ trồng hoa dưới đất, lặng lẽ bám theo.