Phu Nhân Tổng Tài Là Xã Hội Đen

Black Caramel
Cập nhật:

Chương 115. Ngoại truyện Hôn lễ (1)

Từ ngày biết Hàn Tuyết mang thai, Lâm Cảnh Thần dành nhiều thời gian ở nhà cùng cô hơn. Chỉ khi nào cần thiết anh mới đến tập đoàn. Triệu chứng nôn nghén của Hàn Tuyết khá nặng. Lâm Cảnh Thần tạm hoãn việc tổ chứ hôn lễ để chờ sức khỏe của cô tốt lên.     Lâm Tuấn và Uyển Văn khi biết tin này đã rất vui mừng. Đứa con trai tưởng như cấm dục của họ không chỉ có vợ mà nay đã có con luôn rồi.     Hàn Tuyết bối rối nhìn đống quà chất cao trước mặt rồi nhìn qua Lâm Cảnh Thần. Uyển Văn đành lên tiếng.     "Phần này là ba mẹ tặng cho con, con nhìn nó làm gì. Nhỡ đâu một ngày nào đó Cảnh Thần không đối xử tốt với con thì phần tài sản này đủ để con sống thoải mái."     "Nhưng như thế này thì nhiều quá. Anh ấy cũng không để con thiếu thốn gì cả." Hàn Tuyết cười khổ. Một tập giấy tờ nhà đất trên bàn, rồi đủ loại thuốc bổ dưỡng cao nhất.     "Ba mẹ đừng lo. Con đã công chứng tài sản chuyển qua tên cho cô ấy hết rồi. Nếu Hàn Tuyết mà đổi ý thì con đây mới là người phải ra đường. Hai người không lo cho con sao?" Lâm Cảnh Thần ngồi bên cạnh ôm lấy bờ vai Hàn Tuyết.     "Hôm nào sức khỏe con tốt lên thì hai đứa đi lĩnh chứng nhé." Uyển Văn nhắc nhở. Bà chỉ lo mất đứa con dâu này thôi.     Lâm Tuấn và Uyển Văn ở lại căn dặn một lúc rồi mới về Lâm gia, trả lại bầu không khí yên tĩnh của biệt thự. Hàn Tuyết ăn không được nhiều. Cô gầy xuống hẳn. Lâm Cảnh Thần đặc biệt mời chuyên gia dinh dưỡng về điều chỉnh chế độ ăn của cô. Dì Lê rất chăm chú theo học chuyên gia để giúp Hàn Tuyết ăn uống tốt hơn.     Đến khi hơn ba tháng các triệu chứng của Hàn Tuyết mới giảm đi phần nào. Dáng cô cao mảnh mai nên vẫn chưa thấy bụng. Nhưng tối nào trước khi ngủ Lâm Cảnh Thần luôn đặt tay lên bụng cô vuốt ve, nói chuyện. Hàn Tuyết không nhịn được mà bật cười. Hàn Tuyết bồn chồn đứng chờ trước cửa biệt thự. Vừa thấy Đông Trấn xuống xe, cô vui mừng đi đến ôm lấy ông.     "Ba"     "Để ba xem nào, con có khỏe không?" Đông Trấn ngắm nhìn con gái của mình mãi không thôi.     Hàn Tuyết nắm lấy tay ông đặt nhẹ lên bụng mình.    "Ba được lên chức ông ngoại rồi đấy."     Trong phút chốc , Đông Trấn bối rối không biết phải làm sao. Người đàn ông từng nếm trải bao sương gió trong cuộc đời giờ lại xúc động đến rơi cả nước mắt.1